BÃO THÉP - Trang 1265

Sài Gòn, trong đó có H03 của các cậu. Vì vậy, sau khi thu quân về phải cho
anh em khẩn trương củng cố xe pháo để sẵn sàng lên đường được ngay.

Mắt Tình và Bùi Văn sáng hẳn lên, cả hai mừng rỡ:

- Thế ạ! Thế thì vinh dự cho chúng tôi quá.

Phó chính ủy Thu vỗ vai Văn:

- Sướng nhất là cậu này. Vừa giải phóng quê hương xong lại được chọn đi
giải phóng Sài Gòn.

Chợt nhớ Văn quê ở Quảng Nam, ông Đào thân mật:

- Cậu cũng nên tranh thủ về thăm quê đi! Mà ở quê bây giờ các cụ còn
không?

Bùi Văn bối rối thú nhận:

- Báo cáo thủ trưởng, chiều hôm qua tôi đã tranh thủ về được một lúc rồi ạ.

Ông Đào nhìn vẻ bối rối của Văn mỉm cười:

- Không sao cả! Xa quê suốt mấy chục năm rồi còn gì.

Phó chính ủy Thu thì vỗ vai Văn bồm bộp:

- Tốt lắm! Tốt lắm! Thế các cụ còn không? Có khỏe không?

Mắt Bùi Văn bỗng trở nên ươn ướt:

- Dạ, ba tôi mất đã mấy năm rồi. Còn má tôi thì vẫn khỏe. Bà vẫn nhận ra
tôi ngay khi tôi bước vào cửa.

Cả bốn người cùng lặng đi trong niềm xúc động chợt đến. Mãi sau tư lệnh
Đào mới cầm tay Văn nhỏ nhẹ:

- Chúc mừng cậu! Trong cuộc đời cũng chẳng mấy ai có được cái hạnh
phúc như cậu đâu. Thu xếp xong công việc ở đây, cậu nên về ở nhà với cụ
mấy hôm cho bõ mấy chục năm cụ mong chờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.