BÃO THÉP - Trang 157

hơn rất nhiều đối với đội ngũ cán bộ đại đội. Tân lại lật sổ tay ghi thêm
dòng chữ: “hội ý cán bộ, thảo luận kỹ về kế hoạch hành quân”.

Đã nghe tiếng bóng nảy bình bịch cùng tiếng hò reo í ới ngoài sân. Tân liếc
nhìn đồng hồ: đã gần 5 giờ chiều, anh cẩn thận gấp tấm bản đồ và tập tài
liệu cho vào cặp rồi cởi nhanh bộ quần áo ngoài lao về phía sân bóng.

Phải gần trưa hôm sau Nhã và Thắng mới về đến nhà. Quãng đường có
hơn 100 ki- lô- mét mà phải đi mất ba chặng xe. Ba lần phải chen chúc thục
mạng để mua vé, lên xe toàn đứng lò cò một chân. Nhã bảo: “Thế là may
đấy! Nếu không có hai cái giấy phép của bộ đội được ưu tiên thì có khi đến
tối mới về được”. Thấy Nhã về lại có cả một anh bộ đội “đại diện cho đơn
vị” cùng về mẹ Nhã vui lắm, bà bảo:

- Ở nhà đã sang nói chuyện sơ sơ với bên kia rồi. Bên ấy cũng đã đồng ý,
chỉ đợi anh về là tiến hành thôi. Bây giờ anh em cứ tắm rửa đi rồi ăn cơm.
Trưa nay sẽ mời các ông bà trong họ sang để bàn bạc. Thế anh được nghỉ
mấy ngày?

Nhã vội thưa:

- Dạ, con được nghỉ 10 ngày. Nhưng nếu trừ ngày đi thì chỉ còn 9 ngày thôi.

Mẹ Nhã cười rõ tươi:

- Thời chiến được như thế là quý lắm rồi.

Cả nhà vừa ăn cơm xong thì mấy ông bác, ông chú Nhã đã đến. Sau khi
nghe Nhã báo cáo tình hình ông trưởng họ đứng lên trịnh trọng:

- Về việc này khi anh có thư về mẹ anh đã có nhời với chúng tôi. Trong họ
cũng đã bàn bạc và cũng đã sang trao đổi với bên kia. Cả hai bên đã sơ bộ
trao đổi với nhau là thông cảm với hoàn cảnh bộ đội thời chiến nên có thể
bỏ qua một số thủ tục. Vậy ta có thể thống nhất thế này: ngay chiều nay anh
Nhã phải tranh thủ đến ủy ban trình giấy và báo cáo để người ta cho phép
đăng ký kết hôn, sau đó sang báo cáo với ông bà bên ấy ý định của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.