BÃO THÉP - Trang 19

Vừa từ tốn rót nước ra chén ông Ngọc nhẹ nhàng:

- Anh cứ yên tâm! Tôi tin rằng với sự chuẩn bị kỹ càng của ta thế nào anh
Dương cũng sẽ thuyết phục được các thủ trưởng thôi!

Đẩy chén nước về phía quyền tư lệnh Đào, ông tiếp:

- Anh uống nước đi!

Ông Đào nâng chén nước lên ngắm nghía, màu vàng chanh của nước chè
xanh hãm khéo sóng sánh trên nền chiếc chén sứ Hải Dương trông thật
ngon mắt. Ông từ tốn nhấp một ngụm nhỏ rồi nói:

- Từ ngày về sơ tán ở đây tôi đâm ra nghiện món chè xanh này rồi anh ạ!

Ông Ngọc cười:

- Tôi cũng thế! Mỗi ngày cứ đều đặn hai ấm. Mà cậu Lưu công vụ nó biết
hãm chè nên uống thấy càng ngon.

Quả thật ở vùng chân dãy núi Tam Đảo này chè xanh có vị ngon đặc biệt.
Tuy nhiên nếu không biết hãm mà cứ vặt bỏ vào nồi nấu thì uống chán
phèo. Lưu là người vùng này, từ bé đã lớn lên cùng với những đồi chè nên
biết rất rõ điều đó. Vì vậy khi sơ tán về đây Lưu đề nghị ngay với bên hành
chính mua cho hai bộ ấm tích chuyên để hãm chè. Cậu ta bảo: “Chè xanh
phải hãm bằng ấm tích mới ngon”. Sáng sớm hái nắm chè về, rửa sạch, để
ráo nước rồi đun nước, tráng ấm. Chuẩn bị cho chè vào thì vò nhẹ nắm chè
cho hơi dập dập lá. Sau khi rót nước sôi thì cho ngay vào dành để ủ. Chè
được hãm đúng cách lúc rót ra màu vàng hơi phơn phớt xanh, lại sóng sánh
như mật, uống vào cảm được ngay cái vị chát chát, ngọt ngọt và cái mùi
hăng hăng của nhựa cây như còn đọng lại.

Liếc qua tập tài liệu trên bàn ông Đào hỏi:

- Anh cũng đang đọc lại bản báo cáo đấy à?

Ông Ngọc cười bối rối:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.