BÃO THÉP - Trang 293

- Thôi! Mọi người tản ra đi! Thằng OV10 đang xoi mói đấy!- Ông giục
chính ủy Ngọc và mấy cán bộ xe tăng- Ta về đi các anh, tập trung đông
người ở đây không có lợi đâu.

Đoàn phó Phúc từ cửa hầm nhô nửa người ra đề nghị:

- Các thủ trưởng cứ về đi! Tôi với anh Tuấn ở lại đây luôn để bàn bạc thêm
với các anh bộ binh một số việc.

Chính ủy Ngọc đồng tình:

- Được! Có lẽ như thế sẽ tốt hơn. Các cậu cứ ở lại đi, bọn tớ về đây.

Nói rồi ông giục mấy anh em rảo bước đi theo tham mưu trưởng Dương
đang đứng chờ phía trước.

Kết quả làm việc khá suôn sẻ với bộ binh và công binh làm cho ai nấy đều
phấn khích hơn nên trên đường về chuyện cứ nở như ngô rang. Chỉ có tham
mưu trưởng Dương vẫn để tâm theo dõi hoạt động của thằng OV10. Thấy
mấy cán bộ trẻ cứ nghênh ngang giữa đường ông phải nhắc:

- Các cậu chớ có chủ quan thế kia! Nó mà đánh thì chạy không kịp đâu đấy!

Linh cảm người lính già quả không sai. Đoàn cán bộ xe tăng mới rời khỏi
sở chỉ huy trung đoàn bộ binh được chừng vài trăm mét thì thằng OV10 thu
hẹp vòng lượn và phóng xuống ngọn đồi đặt sở chỉ huy một quả pháo khói.
Gần như ngay lập tức hai chiếc AD6 đã có mặt. Chúng thay nhau bổ nhào
cắt bom. Từ chỗ ẩn nấp của mình mấy cán bộ xe tăng nhìn rõ từng quả bom
rời khỏi thân máy bay lừng lững lao xuống. Đại đội trưởng Hải lè lưỡi:

- Chịu “cụ”! Sao “cụ” đoán chính xác thế!

Trận oanh kích kéo dài chừng hơn mười phút. Từ chỗ nấp của cả đoàn nhìn
thấy từng cột khói bốc cao trên ngọn đồi có sở chỉ huy của trung đoàn bộ
binh. Chính ủy Ngọc lo lắng:

- Gay quá! Không biết có thiệt hại gì không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.