BÃO THÉP - Trang 320

ngầm và ngay trước đầu cầu. Chúng tôi xin hứa trước Bộ tư lệnh mặt trận
và toàn thể các đồng chí sẽ triệt để khắc phục những khuyết điểm này.

Hội nghị kết thúc trong không khí rất phấn khởi và tự tin. Trước khi ra về
trung đoàn trưởng công binh đến bắt tay chính ủy Ngọc và các cán bộ xe
tăng. Sau khi chúc mừng anh hứa như đinh đóng cột:

- Các anh cứ yên tâm! Lần đầu làm đường cho xe tăng anh em tôi chưa có
kinh nghiệm nên đã để xảy ra sự cố. Tôi hứa với các anh từ nay về sau sẽ
không để tình trạng tương tự xảy ra.

Trên đường về mọi người đều vui vẻ hào hứng nói chuyện, riêng tham mưu
trưởng Dương vẫn giữ vẻ mặt trầm ngâm. Chỉ đến khi chính ủy Ngọc gặng
hỏi ông mới bộc bạch:

- Tôi đang suy nghĩ xem có cách nào để tăng cường thêm cho bộ phận hành
động, tuyệt đối không để tình trạng xe bị đứt xích khi đang cơ động hoặc
đang chiến đấu. Mà khí tài bổ sung từ ngoài kia vẫn chưa thấy vào nên
không biết làm thế nào?

Câu nói của tham mưu trưởng Dương làm không khí có vẻ ắng đi. Đề tài
câu chuyện bây giờ lại xoay sang vấn đề đó. Chợt vẻ mặt lầm lì của tham
mưu trưởng Dương tươi hẳn lên, ông vui vẻ quay về phía chính ủy Ngọc:

- Tôi nghĩ ra rồi! Chỉ cần hai xe xuất hiện đã làm thay đổi tình thế. Như vậy
chúng ta không nhất thiết phải dùng cả hai mươi hai xe cho trận sắp tới.
Những xe không dùng đến tạm thời dồn khí tài cho những xe tham gia
chiến đấu. Anh thấy thế có được không?

Mọi người bàn tán ồn cả lên, chính ủy Ngọc thì gật gù:

- “Quý hồ tinh, bất quý hồ đa”. Được đấy!

Lúc về đến sở chỉ huy đoàn 198 thì nhận được báo cáo của đại đội 9 và xin
ý kiến về việc để lại 3 xe ở Ha Shin Ta Sing của đoàn trưởng Lãm. Chìa
bức điện cho tham mưu trưởng Dương chính ủy Ngọc đùa:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.