BÃO THÉP - Trang 50

Cả năm người cùng cạn chén. Ở với nhau đã lâu hôm nay ông Dương mới
thấy quyền tư lệnh “bốc đồng” như vậy.

Khi tư lệnh, trung đoàn phó Lãm và tiểu đoàn phó kỹ thuật Tại vừa đi
khỏi cả hội lính trẻ đang bảo dưỡng đòi nghỉ giải lao. Được trung đội phó
Nhã đồng ý cả hội xúm lại chỗ xe 567 của Cân. Đây chính là tác giả bài báo
tường nổi tiếng hồi Tết năm ngoái. Hòa đen, “cây cù” của đại đội bắt đầu
mở máy:

- Lúc tư lệnh đến tớ thấy mặt cậu Cân tái mét đi, cứ chúi đầu xuống buồng
truyền động cấm dám ho he một tý nào. Cậu nào thử kiểm tra xem đũng
quần nó có ướt không?

Mấy tay ngồi gần thò tay dứ dứ, Cân lắc đầu quầy quậy:

- Bậy nào! Tớ sợ quái gì! Dám làm dám chịu. Mà các cậu không thấy tư
lệnh vẫn nhớ và lại còn khen tớ nữa đấy.

Thực ra hồi ấy khi định đưa bài thơ lên báo tường Cân cũng hơi run run.
Nhưng rồi nghĩ đi nghĩ lại thấy rằng mình phản ảnh đúng tinh thần, tâm
trạng của anh em chứ có gì sai đâu, lại được chính trị viên đại đội động viên
nên mới quyết định đăng và ghi tên thật. Sau khi bài thơ loan truyền rộng
khắp trong binh chủng lại thấy sờ sợ. Thế rồi một hôm anh Hữu là cán bộ
tuyên huấn của binh chủng xuống gặp, chẳng thấy anh ấy trách mà lại còn
khen ngợi là “bài thơ làm rung động lòng người” nên mới thấy hết lo. Cân
bỗng chuyển đề tài:

- Nhưng này, các cậu có thấy tư lệnh hôm nay khang khác không? Không
“hắc xì dầu” như những lần trước. Mà trước lúc về lại còn bảo chúng mình
sắp được đi đánh nhau nữa chứ.

Nhã cũng gật gù xác nhận:

- Tớ công nhận hôm nay tư lệnh rất khác mọi lần. Có lẽ chúng mình sắp
được đi đánh nhau thật các cậu ạ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.