BÃO THÉP - Trang 80

Chủ nhiệm chính trị Thu tư lự một lát như tính toán gì đó rồi mới trả lời:

- Vì tầm quan trọng của lần ra quân này tôi đồng ý với anh Đào!

Bị rơi vào thế thiểu số nhưng chính ủy Ngọc tỏ ra rất tự tin:

- Tôi đồng ý với các anh lần ra quân này của binh chủng có một tầm quan
trọng đặc biệt. Tuy nhiên chúng ta cần phải tính toán sao cho có lợi nhất.
Đúng là anh Đào mà đi được với anh em thì rất tốt vì anh là người chỉ huy
có kinh nghiệm và có khả năng tổng hợp tình hình, đưa ra kết luận rất
nhanh. Nhưng hiện tại anh là người chỉ huy cao nhất của binh chủng, mà
nhiệm vụ này chưa biết đến bao giờ mới kết thúc cho nên nếu anh vắng mặt
quá lâu thì rất bất lợi cho nhiệm vụ chung. Vì vậy tôi đề nghị thế này: tôi sẽ
đi, cùng đi với tôi và chịu trách nhiệm về mặt quân sự là anh Dương tham
mưu trưởng, các cơ quan khác cũng sẽ cử đi một, hai người.

Không để chính ủy Ngọc dứt lời ông Đào đã phẩy tay:

- Không được! Tôi mà không đi lần này thì còn ra thể thống gì nữa.

Biết là không thể thuyết phục ngay được người đồng nhiệm chính ủy Ngọc
đành hoãn binh:

- Thôi được rồi! Ta sẽ không tranh luận nữa mà cứ báo cáo cả hai phương
án lên Bộ. Bộ quyết thế nào ta thực hiện như thế. Được không các anh?.

Ông Đào tỏ ra rất tự tin:

- Nhất trí! Chắc chắn Bộ sẽ đồng ý để tôi đi thôi. Thế còn nội dung gì nữa
không anh?.

- Thôi! Hôm nay thế là năng suất quá rồi! Mời các anh nghỉ!

Ba người bắt tay nhau, ai về nhà nấy. Nắng đã gần đứng bóng.

Cuộc mít tinh kỷ niệm 3 năm ngày đánh thắng chiến tranh phá hoại của
đế quốc Mỹ chuẩn bị bắt đầu thì quyền tư lệnh Đào nhận được bức điện của
Bộ Tổng tham mưu: “Ngày 05 tháng 8 năm 1967 Cục Tác chiến sẽ thay mặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.