BẤT ÁI KỶ - Trang 71

Âm thanh khuếch đại có chút hạ xuống, DJ lấy ly rượu từ tay ta, “Tiếp

theo là phần thú vị nhất đêm nay, hai vị tiểu thư mê người hướng tiên sinh
phong độ dâng lên môi thơm.”

“Đệ nhất vị, tôn quý xinh đẹp, Maria!”
Không chờ ta có phản ứng, đã có một nữ nhân mặc đồ đỏ khoa trương,

đôi môi đỏ mọng ấn lên mặt ta, mỡ vị cùng son phấn dày đặc xông vào mũi
là đầu bếp nữ người Philippin. Nàng cố ý đem son môi ở trên mặt ta vẽ
loạn, ta bị nàng ôm đến không thở nổi, cố gắng giãy dụa. Lại bị người ở
phía sau trêu đùa đẩy tới, khiến đầu bếp nữ mập béo đem lưỡi chen vào
miệng ta.

Ánh sáng trắng từ đèn pha sân khấu chiếu lên người ta.
Nàng hung hăng cắn ta một cái, mới lưu luyến buông ra. Dưới đài đám

người vỗ tay thét chói tai, như đang xem kịch vui.

Ta chật vật lấy tay lau son dính trên mặt, cơ hồ khóc lớn một hồi.
Bỗng nhiên ồn ào xung quanh đều an tĩnh lại, một đôi tay nhỏ và dài

đem ta nâng dậy, ta kinh ngạc nhìn trước mắt, một nữ tử nhìn thật giống
công chúa.

Nàng dùng khăn tay thấm dầu thơm nhẹ nhàng lau mặt ta, cười đến cực

kỳ ôn nhu đáng yêu. Ta hoảng hốt, nửa ngày mới kịp phản ứng, đỏ mặt né
tránh, “Cảm ơn ngươi, ta tự mình làm.”

DJ đại khái nói tên của nàng.
Nàng cười, giống như tiên tử truyện xưa trong sách, thanh âm ôn nhu:

“Đừng sợ, nhắm mắt lại.”

Ta có chút bất an, nhưng vẫn tin tưởng nàng. Nhưng mà ta đã cảm thấy

nàng ở trước ngực ta đẩy một cái, ngay sau đó, ta liền ở trước mặt người
khác xôn xao mà rơi vào bể bơi.

Âm nhạc, tiếng trống, tiếng cười, như đã hẹn trước đó nhất thời oà

vang. Tựa như toàn bộ thế giới đều cùng cười vui.

Chỉ có ta ở trong nước giãy dụa.
Bọn họ cầm rượu sâm panh, đối với ta cả người ướt đẫm mở ra, rượu

bọt trắng noãn, như pháo hoa cuồng hoan.

Ta lạnh đến phát run. Không biết tại sao vẫn cứ run rẩy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.