BẤT ÁI KỶ - Trang 96

Chương 24

(Quá khứ)

Đi thật lâu, lạc ở góc đường, không thể dừng bước.
Nhưng ta không biết phải chạy đi đâu, đã mệt như vậy.
Mơ hồ, vẫn lồng sắt lạnh như băng, ta vẫn ngủ say, vô lực tỉnh lại, cũng

không biết có nên thức dậy.

Nhưng mà trời bắt đầu mưa, một trận một trận, mưa to phá tan cửa sổ

thuỷ tinh phòng tắm, cũng sắp đem ta cắn nuốt. Mạnh Đình, còn có người
nhà, lạnh lùng đứng ở trên bờ, nhìn ta mắc kẹt trong cơn lốc, bất lực cùng
sợ hãi.

Một khắc chỉm nghỉm cuối cùng, ta giãy dụa mở hai mắt.
Là một nữ nhân xa lạ, đem chén nước lạnh đặt trước mặt ta. Ta ho, trong

mắt phủ sương, mặt của nàng mơ hồ không rõ. Nhưng ta vẫn thấy rõ biểu
tình của nàng.

“Không phải Mạnh Đình, thất vọng phải không?”
Nữ tử rất đẹp, thành thục mà cao ngạo.
“Ta là hôn thê của Mạnh Đình.”
Khoé miệng không cầm được ý cười: “Ngươi vừa mới thì thào cái gì?

Cứu mạng?”

“Rất kỳ quái, rõ ràng là tự sát, lại kêu cứu mạng.” Nữ nhân một nửa

thành thục, cong lên khoé môi tô son tinh tế, không chút khách khí tạo ra
một nụ cười châm chọc.

“Ngươi thực không biết xấu hổ.”
Nàng dùng móng tay khảm kim cương đẩy gương mặt của ta. “Nếu

muốn bán, thì đứng bên đường kiếm khách đi, trên đường không phải có rất
nhiều người thích loại nam kỹ không biết xấu hổ này sao?”

“Ta hôm nay đến muốn nói cho ngươi, đừng quấn lấy Mạnh Đình nữa.

Mạnh Đình sẽ không cấp tiền cho ngươi nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.