BẤT ÁI THÀNH HÔN - Trang 254

Chương 39: Say rượu khóc

Lúc Chu Hàn trở lại nhìn thấy Lâm Lệ ngồi một mình ở ghế sa

lon trong phòng khách, trên chiếc bàn trà trước mặt cô đang đặt bình
rượu vang đỏ, rượu đã bị uống cạn nửa bình, mà giờ khắc này Lâm
lệ đang nửa nằm ngồi ở trên ghế sa lon, trong tay còn cầm chén
rượu, bên trong còn có hơn phân nửa chén.

Chu Hàn đổi giày đi vào, thả chìa khóa và cặp công văn vào

ghế sa lon bên cạnh, nhìn rượu trên bàn một chút, lại nhìn Lâm Lệ,
chân mày khẽ nhíu lại, hỏi: “Tại sao uống rượu?” Giọng nói hơi lộ ra
vẻ lạnh nhạt, đây cũng là phương thức quan tâm đến người khác
riêng biệt của Chu Hàn.

Lâm Lệ chậm rãi quay đầu nhìn anh, nhìn chằm chằm anh một

lúc lâu, sau đó đột nhiên cười, nói: “Bọn họ nói mượn rượu tiêu sầu,
tôi tưởng là uống rượu thật sự có thể quên hết những việc không vui
trong ký ức, nhưng tại sao tôi càng uống lại càng nhớ rõ mọi
chuyện?” Nói xong, Lâm Lệ mang vẻ mặt đau khổ ủy khuất, “tôi
tưởng là uống rượu có thể làm cho lòng mình thoải mái hơn chút,
nhưng tôi càng uống lại càng không vui.”

Chu Hàn nhìn cô, lạnh lùng nói: “Thế thì đừng có uống nữa.”

Đưa tay muốn đoạt lấy cái chén trong tay cô.

Lâm Lệ tránh thoát, lắc đầu, nói: “Không, tôi còn muốn uống,

uống rượu say sẽ không nhớ gì hết.” Nói xong giơ cái chén lên ngửa
đầu một hơi uống cạn rượu trong chén, rượu xông lên làm cho cô
khó chịu, mày cau lại tới mức có thể ép chết một con muỗi.

Nhìn cô như thế, chân mày Chu Hàn cũng nhíu lại thật chặt,

một lúc lâu mới cất tiếng hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì?”

Lâm Lệ không nhìn anh, cũng không biết có say hay không, chỉ

lắc đầu cười nói: “Không có chuyện gì, không có chuyện gì.” Vừa
nói, vừa đưa tay muốn cầm bình rượu đặt trên bàn trà, mắt thấy tay
sắp với tới nơi, đột nhiên bị Chu Hàn chen ngang đoạt trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.