BẤT ÁI THÀNH HÔN - Trang 292

dưới thân, trong bóng tối ánh mắt bình tĩnh nhìn chằm chằm mặt cô
hỏi: “Nếu như đã dứt, thì ngày hôm qua tại sao phải làm như vậy?”

“Tôi, tôi….” Lâm Lệ tôi tôi hồi lâu cũng không nói ra được vế

sau, mà bị anh đè ép như vậy làm cô căng thẳng đến thở mạnh cũng
không dám, ánh mắt nhìn anh cũng chỉ có thể thấy được bóng dáng
mơ hồ, đùi anh ép chặt hai chân đang muốn tránh thoát của cô, thân
thể hai người kề sát như vậy, làm cho mặt Lâm Lệ có chút đỏ lên,
cũng may trong bóng tối anh cũng không thể nhìn thấy bộ dạng đỏ
mặt của cô.

“Tôi cái gì?” Chu Hàn nhìn cô, hỏi dồn dập: “Đang nghĩ lấy cớ

sao? Thật ra em căn bản là không quên được!”

“Tôi mới không có!” Lâm Lệ vội vàng muốn thanh minh, cô sẽ

quên được, cho dù là tự ép mình, cô cũng sẽ quên được, nhưng phải
cho cô thời gian.

“Không có sao? Vậy thì vì cái gì?” Chu Hàn hỏi tiếp, bám chặt

không tha.

Không muốn bị anh xem thường, dưới tình thế cấp bách, Lâm

Lệ không quan tâm quá nhiều, chưa kịp lựa lời đã nói: “Đàn ông các
anh có dục vọng, phụ nữ, phụ nữ cũng có dục vọng a!” Nói xong,
chỉ cảm thấy nhiệt độ trên mặt mình còn nóng hơn vừa rồi, cả người
cũng giống như bị thiêu cháy.

Chu Hàn nhìn chằm chằm cô hơn nửa ngày, giọng nói trầm

thấp mở miệng nói: “em nói là nhu cầu sinh lý bình thường?”

Nếu như bây giờ bật đèn lên, nhất định Chu Hàn sẽ phát hiện

mặt Lâm Lệ hiện tại đỏ không khác gì cà chua.

Lâm Lệ đỏ mặt, giả bộ bình tĩnh nói: “Dĩ nhiên!”
“Phải không?” Chỉ nghe thấy Chu Hàn thấp giọng nhẹ lẩm

bẩm nói một tiếng, sau đó liền nhìn chằm chằm cô không lên tiếng
nữa.

Lâm Lệ bị đè ép như vậy có chút thở không ra hơi, rất không

thoải mái đưa tay đẩy đẩy anh nói: “Anh, anh xuống dưới!”

Chu Hàn vẫn không động đậy, tùy ý cô đẩy mấy cái, vẫn bình

ổn nằm trên người cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.