nhìn không thấy là không có vết thương kia ư, nhưng chờ đến lúc
đụng trúng nó, thì nó sẽ thức dậy, những thương tổn trải qua trước
kia cũng hiện rõ mồn một trước mắt, đến lúc đó đau đớn lại càng
thêm mới mẻ!” Vừa nói, cảm xúc cả người Lâm lệ có chút kích động
hẳn lên.
“Anh—-“ Lâm Lệ còn muốn nói gì đó, nhưng vừa mới mở
miệng, thì miệng đã bị người ta hung hăng chặn lại, một chữ cũng
không nói được.
Trong bóng tối Chu Hàn chuẩn xác hôn lên môi Lâm Lệ, trực
tiếp há miệng ngăn lại miệng cô, ngăn cản từng câu từng chữ từ
trong miệng cô làm anh chán ghét.
“Ưm ưm… Buông ra…. buông ….ra….” Lâm Lệ giãy dụa, đưa
tay đẩy anh.
Chu Hàn đưa tay kéo hai cánh tay đang chống ở ngực vùng
vẫy giãy dụa ra, trực tiếp giơ lên áp lên trên đỉnh đầu cô, Lâm Lệ
kinh hãi hô lên, nháy mắt mở miệng làm cho Chu Hàn có cơ hội
thuận thế đem cái lưỡi linh hoạt xâm nhập vào miệng cô, sau đó
công thành đoạt đất, không một chút dịu dàng thương tiếc.
Lâm Lệ giãy dụa, tay không cử động được liền dùng chân đạp
Chu Hàn, lại bị cặp đùi tráng kiện mạnh mẽ kia trực tiếp chặn lại
hoàn toàn không thể động đậy.
Nụ hôn của Chu Hàn mang theo sự trừng phạt, có chút nóng
nảy, không hề dịu dàng, lúc này anh như sư tử nổi giận, bị người ta
dẫm lên đuôi, vô cùng cuồng bạo công kích.
Hồi lâu, khi Chu Hàn chịu buông Lâm Lệ ra thì cô đã có chút
thở không được rồi, cả người nằm đó ngực phập phồng mãnh liệt,
toàn thân không còn một chút sức lực nào.
“Em cho rằng em tốt hơn lắm sao!” Giọng nói trầm thấp của
Chu Hàn vang lên ở bên tai, cơ hồ nghiến răng nghiến lợi mà nói:
“em còn không phải bị tình yêu ngây ngốc mười năm kia làm cho
bản thân thương tích đầy mình sao, em cho rằng em tốt hơn lắm à,
vì người đàn ông kia mà hành hạ mình đến mắc bệnh kén ăn, em
cho rằng em giỏi hơn sao, khi nhìn thấy người đàn ông kia trở lại thì