giờ của mình, nhắc nhớ anh nếu đã lựa chọn một bắt đầu mới, thì
phải từ bỏ tất cả quá khứ kia.
Nếu thật sự chỉ có thể dùng một cuộc tình cảm mới để quên
một cuộc tình khác, vậy anh chấp nhận thử.
Lâm Lệ sửng sốt một hồi lâu, đẩy Chu Hàn ra, xuống khỏi
người anh, xoay người đưa lưng về phía anh, chỉ nói: “Tôi sẽ không
yêu nữa” Cô đã không thể yêu nổi nữa, thời gian mười năm đã dùng
cạn toàn bộ tình yêu trong sinh mệnh cô rồi, cô không dám cũng
không yêu nổi nữa.
Chu Hàn nghiêng đầu nhìn bóng lưng cô, chỉ chậm rãi mở
miệng: “Cho nên cô muốn dùng toàn bộ quãng thời gian còn lại để
kết thúc mười năm tình cảm kia sao?”
Nghe vây, thân thể Lâm Lệ không tự nhiên chấn động một
chút, sau đó liền giống như robot biến hình bị mất điện mà tiểu Bân
cầm trong tay, cả người cứng nhắc, vẫn không nhúc nhích.
Thấy cô không nói, Chu Hàn lại mở miệng: “Hay là cô căn bản
không muốn quên, cho nên mới không muốn thử?”
“Tôi không có!” Lần này Lâm Lệ xoay lại vừa nhanh vừa vội,
quay đầu dùng ánh mắt bình tĩnh nhìn anh nói: “Tôi chỉ không
muốn làm thế thân cho người khác!” Lúc trước cô làm thế thân của
Tiêu Tiêu trong lòng Trình Tường suốt mười năm, Trình Tường
mượn cô để quên đi tình cảm của mình với Tiêu Tiêu, nhưng rồi
cuối cùng thì sao, cô không muốn lại lần nữa làm thế thân của Lăng
Nhiễm, để Chu Hàn mượn mà quên Lăng Nhiễm.
Phía sau Chu Hàn mở miệng nói: “Tôi sẽ không, tôi không phải
là Trình Tường”
Lâm Lệ không nói chuyện, cũng không quay đầu, trợn mắt
nhìn chằm chằm phía trước, một phòng tối đen.
Một lúc sau, thấy Lâm Lệ không có động tĩnh gì, Chu Hàn
nghiêng người đưa tay kéo cô ôm vào trong ngực.
Lâm Lệ cứng người, nhưng cũng không từ chối.
Chu Hàn nâng người cô lên, đưa tay để đầu cô gối lên tay
mình, cúi đầu khẽ hôn trán cô, sau đó nhẹ nhàng vỗ lưng cho cô, nỉ