BẤT ÁI THÀNH HÔN - Trang 375

Đã bao lâu rồi anh không thấy đứa nhỏ kia cười, cũng bao lâu

rồi anh không cười với đứa bé kia vậy?

“Hơn hai năm đi…..” Chu Hàn thấp giọng than nhẹ.
Sau đó lại một lần nữa cất cái hộp vào vị trí cũ, một lần nữa

chồng chỗ tài liệu kia lên.

Bởi vì dạo gần đây bệnh cảm cúm lây lan quá mức nghiêm

trọng, Lâm Lệ cho đứa nhỏ ở nhà hai ngày, sau khi xác nhận đứa
nhỏ kia đã hoàn toàn hồi phục, đến lúc này Lâm Lệ mới yên tâm đưa
đứa nhỏ đến trường học.

Sau khi đưa đứa nhỏ đi, quay về công ty, đến văn phòng, đúng

lúc gặp trợ lý Từ của Chu Hàn đi ra từ phòng làm việc, anh ta vui
cười chào cô: “thư ký Lâm, sớm, hai ngày nay sao không thấy cô đến
đây.”

Lâm Lệ gật gật đầu, cười nhạt, đáp lại anh ta: “trợ lý Từ, sớm,

hai ngày nay trong nhà có chuyện.” Nói xong, thả túi xách xuống
ghế dựa, ngồi xuống.

Trợ lý Từ có chút thần bí quay đầu nhìn về Chu Hàn trong văn

phòng, lại quay đầu nói nhỏ vào tai Lâm Lệ: “thư ký Lâm, cuối tuần
này có phải Chu tổng có chuyện gì quan trọng không?”

Nghe vậy, Lâm Lệ có chút kỳ quái, quay đầu nhìn anh, hỏi:

“Chuyện kỳ lạ gì hả, vì sao lại hỏi như vậy?”

“Vừa rồi Chu tổng bảo tôi hủy bỏ lịch trình của ngày kia cũng

chính là thứ bảy này, vốn hôm ấy định đi thành phố A bàn chuyện
hợp tác, dự án này đã được Chu tổng bàn với đối phương rất lâu,
vất vả lắm đối phương mới đáp ứng, bảo chúng ta cuối tuần này đến
đó bàn lại nội dung hợp tác, không nghĩ tới Chu tổng lại trực tiếp
hủy bỏ.” Trợ lý Từ nói.

Lâm Lệ nhíu mày, cô biết dự án kia, lúc trước Chu Hàn vì nó

mà nhờ không ít người, đồng nghĩa với việc rất coi trọng dự án kia,
hiện tại thế nhưng vô cớ hủy bỏ, đúng là có chút khiến người ta bất
ngờ. Nghi ngờ hỏi: “Có phải công ty còn việc gì khác phải làm
không a?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.