việc, cho nên không thể tới được.”
“Ách…” Cô giáo nhìn anh, lại quay đầu nhìn Lâm Lệ một chút,
vẻ mặt hơi khó xử, nói thật ra, cô là muốn ba thằng bé tới, dù sao
anh ta cũng là cha ruột thằng bé, theo cô biết vị nàng là nghĩ hài tử
ba ba tới được, dù sao hắn là hài tử cha ruột, theo nàng hiểu người
mẹ mới này không phải là mẹ ruột của nó, cô lo thằng bé sẽ bài xích
cô (Lâm Lệ).
“Cô giáo, cô đưa tiểu Bân vào đi, chiều nay chúng tôi sẽ tới.”
Lâm Lệ bảo đảm nói.
Chu Hàn quay đầu nhìn cô, chân mày nhíu chặt lại, người có
mắt sẽ nhìn ra, vẻ mặt anh thật không vui!
“Cái …” Cô giáo nhìn bọn họ, gượng cười thỏa hiệp nói:
“không thì, không thì thôi cũng được, thật ra thì cũng không có gì,
lần sau chúng tôi sẽ báo sớm một tuần, cho các vị có thể trích thời
gian ra.” Cô không muốn vì chuyện này mà khiến cho nhà người ta
không hòa thuận, nếu thế, hẳn sẽ ảnh hưởng đến hoàn cảnh sống
của thằng bé hơn.
“Cô giáo không cần băn khoăn nhiều như vậy, công việc có bận
rộn nữa cũng không quan trọng bằng con cái, đại hội thể dục thể
thao chiều nay nhất định chúng tôi sẽ đến.” Lâm Lệ nói xong, như là
sợ cô không tin, còn đặc biệt kéo Chu Hàn, ra vẻ thân mật khoác tay
anh, nói: “Anh ấy nghe tôi.”
Chu Hàn nhìn chằm chằm cô, có vẻ như cơn giận đang dần bộc
phát.
Nhìn ra tình hình không bình thường, cô giáo chỉ lung tung gật
đầu, vội vàng đưa thằng bé vào.
Chu Hàn nhìn cô, lạnh lùng hỏi: “cô có ý gì!” Thanh âm kia cơ
hồ lạnh mười mấy độ dưới 0.
“Không có ý gì, chẳng lẽ mong muốn một người cha tham gia
vào hoạt động tập thể trong trường của con trai rất quá đáng sao?”
Lâm Lệ nhìn lại anh, thái độ không hề có ý nhượng bộ!
“Cô có tư cách gì quyết định thay tôi!” Nhìn chằm chằm cô, hai
tay hai bên hông nắm chặt, Chu Hàn đè nén cơn giận trong lòng.
“Bởi vì tôi là vợ anh a!” Lâm Lệ khiêu khích nói, những lời này
hoàn toàn là nhằm vào câu anh vừa nói trên đường tới ‘cô cũng là