BẮT CÁ HAI TAY TRÊN THIÊN ĐƯỜNG - Trang 16

"Ôi HwanHee..." tôi thầm nghĩ. Còn bố mẹ tôi, hóa ra vẫn đang ở lứa tuổi
"đầu 2 đít chơi vơi". Chúa ơi, cuộc sống trên thiên đường đúng là không thể
tin nổi. Hẳn là tôi sẽ hưởng thụ nó sung sướng lắm đây nếu không vì cái rắc
rối vừa xuất hiện.
Tôi đứng lên, lau khô chân. "Nên kiếm ai bây giờ nữa nhỉ?"
"Sao phải vội chứ?" Mẹ nói với cái giọng lười biếng. "Thời gian bây giờ là
vô tận mà."
Thế mà tôi quên béng mất, thiên đường cũng có nghĩa là vĩnh cửu, là vô
thời hạn.
"À thì cũng chỉ là con vẫn còn thấy háo hức vì mới lên đây thôi mà."
Bố vẫy tay gọi tôi. "Trước khi con đi, ta phải hỏi con thêm một câu nữa.
Thế có mấy người dự đám tang của con tất cả?"
Tôi nhe răng ra cười, cúi sát xuống nhìn bố mà nói. "Làm sao nhiều được
như bố chứ. Chỉ có đúng 3 người."
Mắt bố như cười khi ông nói. "Vậy là con bố thua thằng cha Timothy
McVeigh rồi sao?"
Bố quá là hiểu tôi mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.