BẮT CÓC - Trang 129

rượu thông thường của những kẻ giàu có ở đây.

Những người đàn ông giống như người thứ tư tôi đã nhìn thấy trước đây

rồi. Tôi nhận ra ngay ông ta là một nhân viên tòa án.

Không cần biết vì sao, tôi quyết định thưởng thức cuộc phiêu lưu này đến

cùng. Tôi đứng lên và hỏi người kỵ mã thứ nhất có phải đường này dẫn đến
Aucharn không. Hắn ta dừng lại, nhìn tôi một cách lạ lùng, quay lại ông luật
sư và nói với ông ta:

— Mungo, có người cho đây là một điềm báo trước còn gở hơn hai mắt

con cú vọ. Hiện giờ tôi đang có công chuyện trên đường tới Duror như ngài
biết, nhưng bỗng nhiên có một người chui khỏi đám lau sậy và hỏi tôi đường
tới Aucharn.

— Gelenure, đó là một chuyện mà ngài không nên đùa cợt.

Hai người dàn ông dừng lại trước mặt tôi, quan sát tôi, trong khi hai người

kia ở cách xa một quãng.

— Và cậu cần gì ở Aucharn? – Colin Roy, con người được khắp cao

nguyên gọi là Cáo đỏ, hỏi tôi. Đúng, đó chính là con người tôi vừa nói.

— Tôi tìm một người sống ở đó. – Tôi đáp.

— James of Glens. – Colin Roy nói trầm tư, rồi quay sang ông luật sư: Nó

đang tập hợp người của mình. Ông có nghĩ vậy không?

— Dù thế nào, tốt nhất là chúng ta ở lại đây chờ lính tới. – Người được

hỏi trả lời.

— Nếu ngài vì tôi mà phải băn khoăn, – Tôi nói – thì ngài không cần lo

lắng làm gì. Tôi chẳng thuộc bên này lẫn bên kia ở nước này, tôi chỉ là đồ đệ
của nhà vua, không nợ ai và không sợ ai.

— Nói hay đấy, cậu bé. – Tay quản lý nói - Liệu tôi có được hỏi là đồ đệ

trung thành của vua George làm gì ở một nơi xa đất nước như thế này và cái
gì thúc đẩy anh ta đi tìm em của Ardohiel. Quyền lực trên đất này nằm trong
tay tôi, nói để cậu biết. Tôi là đại diện của nhà vua cho nhiều vùng ở đây và
đứng đằng sau tôi có mười hai đội lính của triều đình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.