BẤT DẠ THÀNH - Trang 150

Nghĩ xa nghĩ gần một hồi, Dương Tiếu Văn đã khoác ba lô đi xuống.

“Hành lý anh vẫn để lại, tối mai lại về đây, chủ nhật ra sân bay cho tiện.”

“Ờ, đi thôi.” đêm mai tôi cũng không định giữ anh lại ngủ đâu a, Đại Võ

huynh.

Lý Dĩ Thành lái xe qua nửa Thượng Hải bằng kỹ thuật không ra sao của

mình, về chỗ trọ đã hơn 11 giờ, đây là nhà thuê ngắn hạn Eric kiếm giùm
cậu, hai phòng ngủ, một phòng khách, một vệ sinh, đồ dùng gia dụng đầy
đủ, thứ hai đến thứ sáu còn có một dì đến đổ rác dọn dẹp giùm. Cậu vô cửa
hàng tiện lợi dưới lầu mua sáu chai bia Tuyết Hoa và một mớ đồ ăn vặt, làm
Dương Tiếu Văn mới thử xách túi đã lé mắt, cơ mà anh ta cũng không nói
gì.

Vào nhà, Lý Dĩ Thành để Dương Tiếu Văn đi tắm trước, còn mình ngồi

sô pha ôm laptop lên mạng, cậu đương rất hứng chí muốn khoe chuyện ly
kỳ tối nay với Khưu Thiên, lại còn thấy dâng trào sung sướng một cách rất
chi quái dị khi được hóng chuyện bùm xum của chính mình, bất quá Khưu
Thiên không online MSN, cậu đành nhắn off mess, kể lể thôi thì đầu đuôi
câu chuyện trôi chảy lan man, càng viết càng nghe như tiểu thuyết, đến
đoạn Dương Tiếu Văn ôm mình khóc thì nhịn hết nổi phì cười, “Ổng ôm tôi
khóc nha, dữ hông dữ hông, giữa đường Hoài Hải bao nhiêu người người ta
đứng coi a, trời tôi mất mặt muốn đập đầu vô gối chết luôn, phim sến giờ
vàng cũng chưa có đoạn đó đâu nghen…”

“Máy có gì mà cười vui vậy?” Dương Tiếu Văn tắm xong, đi vào phòng

khách nhìn cậu.

“Không có, báo cáo chuyện hôm nay với tụi bạn thôi, ngồi đi ngồi đi,

muốn uống gì tự lấy, coi TV tự bật nha, lên mạng thì pass wifi là 1009.” Lý
Dĩ Thành nói nhanh một lèo, lại cắm cúi viết thư tiếp.

“1009, à, sinh nhật em.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.