BẤT DẠ THÀNH - Trang 189

và lạnh lùng như mùa đông băng giá.

“Anh biết.” Dương Tiếu Văn nói. “Bởi vì lại một lần nữa, anh cũng sẽ

vẫn chọn A Tả, lòng anh có ma chướng, mà cậu ấy là tâm ma của anh. Nếu
hồi đó quyết tâm ở bên em, tâm ma ấy sớm muộn cũng nuốt chửng chúng
ta.”

“Ừ, mà sẽ nuốt rất nhanh.” điều ấy một năm trước Lý Dĩ Thành đã nghĩ

thông rồi. Nếu bọn họ đến với nhau, A Tả sẽ trở thành nỗi tiếc nuối vĩnh
viễn trong lòng Dương Tiếu Văn, nó chắn ngang giữa hai người, bằng vào
tính cách và suy nghĩ của bọn họ lúc đó, chắc chắn không cố được quá nửa
năm, rồi sau đó họ sẽ chấm dứt mãi mãi, dù có gặp lại cũng không cách nào
bắt đầu lần nữa.

“Lúc ấy anh muốn gặp gỡ em vì anh thực sự thích em, nhưng…

nhưng… nhưng anh không muốn gạt em, lòng anh vẫn không thể dứt khỏi
A Tả, anh đã nghĩ nếu đến với em, không chừng anh sẽ ổn nhanh hơn
chút… ai nha nha…”

“Tôi-biết-rồi.” Lý Dĩ Thành hung hăng nhéo hai má Dương Tiếu Văn,

đe từng chữ một. Đã không biết cậu có bằng lòng hay không, mà Dương
Tiếu Văn vẫn muốn thẳng thắn với cậu, từ đầu tới cuối sự thẳng thắn ấy vẫn
chứng tỏ lòng chân thành Dương Tiếu Văn dành cho cậu.

“Quay lại với cậu ấy rồi, anh thấy thật có lỗi với em, không dám gọi cho

em, mà thật ra từ trước khi tái hợp, anh đã nghĩ có gì không đúng lắm,
nhưng ý nghĩ ở bên A Tả cả đời giống như ma chướng, che lấp khiến anh
mụ mị không thấy gì nữa, lúc ấy lắm khi anh vô ý gọi tên em, mà toàn
những lúc không được lộn nhất a, he he… ai nha!” Lý Dĩ Thành quạt đầu
Dương Tiếu Văn một cái.

“Mới đầu còn chưa nghiêm trọng lắm, sau đó em gọi cho anh từ BF, nói

không phải liên lạc với em nữa, anh thấy như mình sắp điên mất, em không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.