BẮT MA ĐẶC CÔNG - Trang 115

mình nhà nào cũng khóc lóc thảm thương, làm cho người ta nghe mà
choáng váng đầu óc.

Tam Hà thôn là thôn xa xôi nhất của huyện Nam Phong, ba mặt được

bao bọc bởi núi một mặt còn lại thì đối diện với biển khơi, chỉ có phía đông
nam của thôn là có một con đường đi thông ra thế giới bên ngoài. Lữ Minh
Dương cùng Vưu Tiểu Dũng đi đến cửa vào nông trường, liền nhìn thấy vài
lão nhân đang ngồi nói chuyện chỗ mấy chiếc xe của mình.

Lữ Minh Dương nhìn mấy vị này có chút quen mắt, tựa hồ đúng là tối

hôm qua đã gặp mấy lão nhân này ở nhà Vưu Tiểu Dũng. Vưu Tiểu Dũng
cũng đã tiến tới chào hỏi, tiếp theo dẫn Lữ Minh Dương tiếp tục đi về
hướng nam, nơi đây chính là chỗ ở của Lưu quả phụ, cũng là người có cô
con gái tiểu Hồng, là nạn nhân đầu tiên của chuỗi sự kiện này.

Đi xuyên qua nông trường, Lữ Minh Dương tùy ý hỏi:” Vừa rồi mấy lão

nhân đó đều là mấy người hôm qua tôi đã gặp ở nhà anh nhỉ? Như thế nào
lại không thấy Ngô tam thúc vậy?”

“ Cậu hỏi Ngô tam thúc hả?” Vưu Tiểu Dũng nói,” Lên núi chăn dê

rồi.”

“ Lên núi chăn dê?” Lữ Minh Dương nói,” Ông ta già như vậy còn

muốn lên núi chăn dê sao.”

“ Ái chà, cậu đừng nhìn thấy ông ta đã lớn tuổi, thân thể còn khang kiện

lắm đó nha. Ông ta tự nuôi mấy chục con dê, mỗi ngày đều là trời chưa
sáng đã đuổi dê lên núi, đến khi trời tối mịt mới trở về, bất luận là trời mưa
trời gió một năm bốn mùa đều không thay đổi.” Vưu Tiểu Dũng nói xong,
lại chỉ tay về phía trước, nói:” Kia là nhà của ông ta, lũ dê không có trong
chuồng, vậy không phải là ông ấy đã lên núi rồi đó thôi.”

Lữ Minh Dương có chút nhíu mày, Ngô tam thúc mỗi ngày lên núi chăn

dê, hừng đông lên đường tối mịt mới về, nói cách khác người trong thôn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.