BẮT MA ĐẶC CÔNG - Trang 116

bao lâu nay vào ban ngày cũng không có gặp qua ông ta, vậy có nghĩa là...
Quả nhiên Ngô tam thúc rất có vấn đề.

“ Đến rồi.” Vưu Tiểu Dũng nói khi đến trước cửa một căn nhà, mà nó

lại nằm sát vách nhà Ngô tam thúc, Lữ Minh Dương lại nhíu mày.

Vưu Tiểu Dũng vỗ cửa hồi lâu, mới có một lão bà đầu tóc bạc trắng đi

ra mở cửa.

“ Tứ thẩm, có ở nhà a, tôi còn tưởng thẩm đã ra ngoài rồi chứ.” Vưu

Tiểu Dũng nói.

Vị tứ thẩm kia ánh mắt có điểm ngây ngốc a lên một tiếng. Xem ra đây

chính là người mà Vưu Tiểu Dũng đã nhắc đến Lưu quả phụ, nhưng thời
điểm tiểu Hồng chết chẳng qua là mười lăm mười sáu tuổi, như vậy lúc ấy
mẹ cô ta cũng chẳng qua cũng khoảng bốn mươi tuổi, nếu tính tới hiện tại
thì đáng lẽ chỉ khoảng năm mươi tuổi thôi, nhưng bây giờ bà ấy nhìn như là
sáu bảy chục tuổi vậy.

“ Là như thế này tứ thẩm à, tôi có mời bác sĩ trong thành phố tới đây,

muốn xem mấy đứa nhỏ trong thôn chúng ta rốt cục là bị làm sao, bây giờ
muốn hỏi thẩm một chút chuyện tiểu Hồng ngày đó.” Vưu Tiểu Dũng nói.

“ Tiểu Hồng hả, đã chết mười mấy năm rồi, còn hỏi cái gì?” Lưu quả

phụ thì thào nói.

“ Hỏi một chút thôi, không phiền thẩm lâu đâu. Đi, vào trong nhà mới

nói tiếp đi.” Vưu Tiểu Dũng nói xong, cũng không đợi Lưu quả phụ trả lời,
lập tức dẫn Lữ Minh Dương đi vào trong nhà.

Nhà Lưu quả phụ quả thật có chút cũ nát, mái ngói đã phủ đầy rêu,

trong sân chỉ có mấy con gà mái lờ đờ không có một điểm sinh khí nào.
Tiến vào trong nhà, khi cánh cửa mở ra liền thấy ngay một ban thờ, đặt trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.