BẮT MA ĐẶC CÔNG - Trang 144

Lữ Minh Dương lập tức nhanh chóng thu hồi chiếc đinh đồng, nắm chặt

khẩu súng huyết tương hướng đỉnh núi đuổi theo.

Lúc này hắn đã bất chấp đá nhọn đâm xuyên qua đế giày có thể làm bàn

chân bị đau, chỉ chú ý tránh những tảng đá to để không bị trợt chân té ngã,
đèn pin cũng không thèm sử dụng, Lữ Minh Dương dùng hết toàn lực
hướng về phía đỉnh núi chạy đi như bay. Lần này chỉ mất có vài phút, Lữ
Minh Dương đã có chút mệt đứt hơi đứng ở trên đỉnh núi, hắn quét mắt
khắp nơi, nơi đây không một bóng người – hoặc có thể nói là bóng quỷ?

Nếu vừa rồi hồng ảnh kia thực sự là Hồng y tỷ tỷ mà tiểu Binh đã nói,

như vậy nó có thể hay không chính là tiểu Hồng? Còn nữa, rõ ràng căn cứ
giá trị trên thiết bị EMF mà xem xét, thì năng lượng của cô ta tuyệt đối
không phải tầm thường, nên tuyệt đối sẽ không sợ hãi con người, nhưng
vừa rồi vì sao cô ta lại bỏ chạy khi thấy mình đây? Huống chi bây giờ còn
là ở bãi tha ma vô cùng hoang vắng giữa đêm khuya?

Lữ Minh Dương than thầm một hơi, Tam Hà thôn này vẫn còn quá

nhiều câu đố chưa có lời giải. Hắn nâng cổ tay lên, chỉnh thiết bị EMF trở
lại giao diện bình thường của một chiếc đồng hồ, nhìn qua một chút thì bây
giờ đã là một giờ đêm, vì vậy đứng dậy hướng phía thôn trang đi về.

Trở lại cửa thôn, Lữ Minh Dương mở thùng hàng phía sau xe Jeep, ném

trở lại khẩu súng huyết tương, mới vừa quay đầu lại, lại đột nhiên thấy xuất
hiện lù lù một bóng đen, trong lòng nhất thời cả kinh. Cái bóng đó lại lên
tiếng.

“ Cậu trai trẻ, khuya như vậy rồi còn chưa ngủ?” Một thanh âm già nua

cất lên, nghe khẩu âm tựa hồ đúng là Ngô tam thúc.

“ Ngô tam thúc hả? Thúc không phải cũng chưa ngủ sao?” Lữ Minh

Dương nhàn nhạt nói, chân cũng không di chuyển, tay thì lại đặt ở cửa
thùng hàng sau xe. Ngô tam thúc này rất là khả nghi, nếu một khi có vấn đề

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.