BẮT MA ĐẶC CÔNG - Trang 152

lắm đó nha.” Chu Đình có vẻ hả hê nói.

“ Làm sao cô biết tôi đi ra ngoài rất lâu vậy? Không phải cô không đi

ngủ lại đặc biệt đi nghe trộm động tĩnh phòng của tôi chứ hả?” Lữ Minh
Dương cười nói.

“Phì, ai thèm đặc biệt đi nghe trộm anh.” Chu Đình tức giận phì một

tiếng, rồi lại không khỏi cúi đầu, thanh âm cũng nhỏ đi không ít,” Tôi là
ngủ không được, nghe thấy anh đi ra khỏi phòng, nhưng qua một lúc lâu
vẫn không thấy anh trở về, sau đó tôi mơ mơ màng màng mà ngủ mất...”

Nói xong, Chu Đình thấy Lữ Minh Dương cũng không đáp lại, đột

nhiên cảm thấy Lữ Minh Dương nắm lấy tay của mình, lôi mạnh cô dừng
lại. Cô không khỏi thầm bấn loạn trong lòng, rồi lại không thấy Lữ Minh
Dương có động tác gì tiếp theo, rốt cục nhịn không được ngước đầu lên
nhìn, lại phát hiện Lữ Minh Dương đang nhíu mày, vẻ mặt cảnh giác cao
độ, trừng mắt nhìn về bóng tối vô tận phía trước.

Phía trước chẳng lẽ có cái thứ gì sao chứ? Chu Đình trong lòng không

khỏi có điểm sợ hãi, nơi đó ngoại trừ bóng tối chỉ là bóng tối, còn cái gì
cũng không có a.

Nhưng Lữ Minh Dương vừa rồi quả thật đã nhìn thấy thứ đó, hoặc nói

thẳng ra là thứ ô uế đó. (thấy ma đó)

Trong lúc cùng Chu Đình nói chuyện hắn vẫn không có một điểm lơ là

mất cảnh cảnh giác, luôn chú ý đến động tĩnh tứ phía chung quanh. Bất
chợt hắn phát hiện phía trước tựa hồ có một bóng người lướt qua, vì thế hắn
vội vàng kéo tay Chu Đình đứng lại, vừa vội vàng lấy đèn pin chiếu tới, sau
đó hắn phát hiện một cái bóng màu đỏ chợt lóe lên lướt qua, trong chớp
mắt lại không thấy bóng dáng.

Tựa hồ đúng là giống với tình cảnh đã gặp phải lúc trên núi, chính là

Hồng y mị ảnh đó...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.