BẮT MA ĐẶC CÔNG - Trang 177

Hắn nhíu mày, cẩn thận quan sát lần nữa hoàn cảnh chung quanh, nơi

Kim lão thái té xỉu là một mộ phần nhỏ, mà trước mộ phần còn bày hai cái
chén lớn, một chén cơm trắng, một chén khác là bốn quả táo. Trước hai cái
chén lớn còn rơi một cây nhang to và một xấp vàng mã, nhưng cây nhang
vẫn chưa được đốt lên, mà trong tay Kim lão thái lại gắt gao nắm chặt một
cái bật lửa.

Nhìn tình huống này tựa hồ trước khi Kim lão thái té xỉu chính là đang

chuẩn bị đốt nhang, nhưng tựa hồ là vì cái gì đó mà không thể bật được lửa.
Lữ Minh Dương trong lòng rõ ràng, nguyên nhân không thể bật được lửa
tuyệt đối không phải bởi vì gió núi.

“ Haìz, đã nói với bà rồi, bà đừng đến đông sơn này nữa, bà như thế nào

vẫn không nghe vậy.” Lão bí thư vừa thở dài, vừa than thở nói.

“ Lão bí thư, ông vì sao lại khuyên Kim lão thái đừng đến đông sơn

vậy?” Lữ Minh Dương mẫn cảm, cảm giác được trong lời lão bí thư tựa hồ
có vấn đề gì đó.

“ Các cậu là người thành phố, nói cho các cậu nghe các cậu cũng không

tin.” Lão bí thư thở dài một tiếng nói,” Đi thôi, hai chúng ta đem bà ấy trở
về trong miếu đi.”

Lữ Minh Dương khẽ nhíu mày, lão bí thư này tựa hồ cũng biết chút gì

đây. Tam Hà thôn này tựa hồ càng ngày càng thần bí, tựa hồ mỗi một người
đều có chút ít bí mật, mấy cái bí mật này hội tụ cùng một chỗ, liền giống
như đám mây đen trên đầu lúc này, làm chính mình càng ngày càng mờ
mịt.

---------------------------------------------------------------------------------------

-----

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.