BẮT MA ĐẶC CÔNG - Trang 187

Nghĩ như vậy, Lữ Minh Dương nhất thời thấy vấn đề trở nên thông suốt,

hiện tại vấn đề mấu chốt chính là Kim lão thái. Nhưng bà ta lại vì sao mà
ngất xỉu trước mộ phần cháu gái mình đây?

Lữ Minh Dương cẩn thận ngẫm nghĩ một phen, nhưng không tìm được

giải thích hợp lý, trong lòng lại đột nhiên nghĩ đến: Chẳng lẻ bà ta là giả vờ
hôn mê? Trương giáo sư không phải nói trong người bà ta hoàn toàn bình
thường sao chứ?

Chu Đình!

Lữ Minh Dương trong lòng cả kinh, nếu Kim lão thái thực giả vờ hôn

mê, như vậy hiện tại Chu Đình một thân một mình cùng bà ta ở một chỗ, sẽ
thập phần nguy hiểm!

“ Lão bí thư, tôi đột nhiên nhớ tới một chuyện, phải trở về một chút.”

Lữ Minh Dương cảm giác trong giọng nói của chính mình lộ ra một chút lo
lắng.

“ A, cậu đi đi, tôi ngồi thêm một lát.” Lão bí thư nhàn nhạt nói.

Lữ Minh Dương một đường chạy gấp, lập tức trở về miếu nhỏ ở đầu

thôn nam. Mới từ bên ngoài mặt trời chói chang chạy vọt vào trong miếu,
ánh mắt nhất thời không thích ứng được với hoàn cảnh hôn ám trong này,
Lữ Minh Dương nhanh chóng chớp chớp mắt, lại cảm giác thấy mấy cái
chớp mắt ngắn ngủi này, phảng phất giống như dài vô tận.

Trong miếu một mảnh im lặng, yên tĩnh đến mức làm cho người ta cảm

thấy kinh khủng.

Đôi mắt đã thích ứng với ánh sáng, Lữ Minh Dương vội vàng quét mắt

khắp nơi, cái đầu tiên nhìn đến, chính là thấy Kim lão thái ở trên giường
góc phía đông. Kim lão thái như trước vẫn còn ngủ mê, hô hấp nặng nhọc
lại còn kèm theo tiếng ngáy khẽ, nhưng Chu Đình thì lại không thấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.