BẮT MA ĐẶC CÔNG - Trang 247

bọn họ muống giết con, cha lại không thèm lo cho con, oa...”

Lữ Minh Dương thầm lắc đầu, thật sự không rõ tiểu Hồng đến tột cùng

là một cô gái vô cùng âm hiểm, tâm cơ thâm trầm ác độc hay là giống như
những gì biểu hiện lúc nãy chính là một đứa bé có chút thiểu năng, chẳng lẽ
con người sau khi chết đi, lại còn có thể trở nên thông minh hơn trước sao
chứ?

Cha tiểu Hồng chậm rãi quay đầu lại, một bên người đối diện phía cửa

miếu, Lữ Minh Dương nhìn thấy trên nửa khuôn mặt lộ ra của ông ta chính
là một dạng từ ái, một loại tình cảm yêu chiều đặc biệt dành cho đứa con
của mình. Hắn thầm thở dài, đều nói từ mẫu chiều hư con, vậy từ phụ
không phải cũng giống vậy sao? Càng đáng sợ chính là ông ta vì chiều con
mình, mà đã tước đi biết bao nhiêu nhân mạng đây?

“ Cha, cha, mau giết bọn họ, mau giết bọn họ!” Tiểu Hồng gặp cha tựa

hồ có điểm kích động, nhất thời khóc la ầm ĩ cả lên

Cha tiểu Hồng chậm rãi xoay người lại, chính diện đối mặt với cửa

miếu. Lữ Minh Dương nhìn thấy toàn bộ khuôn mặt ông ta nhất thời trong
lòng kinh sợ, vừa rồi nhìn thấy nửa khuôn mặt ông ta, chỉ nghĩ ông ta vì
chiều con quá đáng mà trở thành người vô đức, nhưng sau khi nhìn thấy
toàn bộ khuôn mặt ông ta, Lữ Minh Dương trong lòng chợt tăng thêm một
phần sợ hãi, còn có một chút đau lòng...

Một nửa khuôn mặt ông ta là một hình dạng hơn ba mươi tuổi, một hình

tượng nông phu thành thật khiêm tốn, nước da màu đồng, nếp nhăn thật
sâu, bằng chứng cho cuộc sống cực khổ mà yên bình của ông ta, mà nửa
khuôn mặt còn lại thật sự làm cho người ta không dám nhìn lâu. Một nửa
khuôn mặt đó cơ hồ không có một lớp da hoàn chỉnh, hốc mắt đã lộ ra
xương trắng, một con mắt cũng nứt toác ra, thậm chí còn đang chảy ra một
tia dịch chất trong suốt, mà gò má thì bị đánh thủng một lỗ to, huyết nhục
đỏ tươi bao khắp mặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.