BẮT MA ĐẶC CÔNG - Trang 248

Lữ Minh Dương đã gặp qua nhiều ác linh hình dạng khủng bố, nhưng

cho tới bây giờ còn chưa có gặp qua khuôn mặt quỷ dị như vậy, một nửa
khuôn mặt là dáng vẻ ôn hòa từ ái, mà một nửa khuôn mặt lại khiến cho
người ta từ trong ác mộng bừng tỉnh...

“ Lưu thúc, ông sao lại phải khổ thân như vậy chứ?” Kim lão thái chậm

rãi lắc đầu, thì thào nói.

“ Bà câm miệng!” tiểu Hồng không đợi Kim lão thái dứt lời, liền vội

vàng hét lớn:” Cha, bà ta vừa rồi muốn đem con nhốt trở lại trong miếu,
cha mau tiễn bà ta đi chết đi! Tiễn toàn bộ mấy người này đi chết hết đi!”

Cha tiểu Hồng – Lưu thúc chậm rãi quay đầu, liếc mắt nhìn tiểu Hồng,

trong ánh mắt tựa hồ lộ ra thương xót, lại tựa hồ là không đành lòng, còn có
một tia bất đắc dĩ.

Tiểu Hồng đáp lại ông ta bằng ánh mắt khẩn cầu, ông ta tựa hồ thở dài,

chậm rãi quay đầu, chậm rãi hướng phía trong miếu đi vào, bước đi của ông
ta có điểm quái dị, tựa hồ một chân có điểm bất thường, thân thể một chân
cao một chân thấp, nhưng lại kiên định trầm ổn, không hề chậm chạp chút
nào.

Khi ông ta vượt qua cánh cửa, Lữ minh Dương nhất thời cảm giác được

một cổ hàn ý kịch liệt xâm nhập, làm cho người ta không thể khống chế mà
toàn thân nổi da gà. Lữ Minh Dương thấy hơi thở của chính mình cũng đã
hóa thành hơi nước, nhiệt độ trong miếu tựa hồ thoáng chốc xuống dưới
không độ một chút.

Hắn nhìn một chút khẩu súng huyết tương, hỗn hợp máu chó mực và

máu gà trống trắng chỉ còn lại ba phần, đối phó với một ác linh cường đại
như vậy, chỉ sợ có chút không đủ. Hắn khẩn trương giương mắt nhìn Lưu
thúc, cước bộ của ông ta chính là thong thả mà kiên định từng bước bước đi
tới, hướng về phía Kim lão thái từng bước đến gần...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.