BẮT MA ĐẶC CÔNG - Trang 254

“ Bọn chúng giết tiểu Hồng.” Lưu thúc cũng không quay đầu lại giương

mắt nhìn Hồng y nữ, trầm giọng nói.

“ Tiểu Hồng chết đi ông biết đau lòng, vậy hơn hai mươi đứa nhỏ trong

thôn chết đi kia, người nhà bọn nó khóc đến hôn thiên ám địa, ông không
phải không biết chứ!” Kim lão thái lớn tiếng nói.

Lưu thúc trầm mặc, hơn nửa ngày mới nói:” Tiểu Hồng nói bọn nó đáng

chết, bọn nó khi dễ tiểu Hồng, khi dễ cả mẹ tiểu Hồng nữa, bọn nó đáng
chết...”

Kim lão thái thở dài một tiếng, khẩu khí có phần dịu đi, nói:” Lưu thúc,

ông là người thật thà, thời điểm xây đập nước, ông vì cứu tôi mà bị gãy mất
một chân, lúc chỗ đê bị vỡ, ông vì tu sửa con đê mà đến đông sơn lấy đá,
lại đã đánh mất một cái mạng, mấy chuyện này tôi đều ghi nhớ, người trong
thôn cũng đều ghi nhớ, nếu không có người trong thôn tiếp tế, mẹ của tiểu
Hồng làm sao có thể sống đến hôm nay?”

Lưu thúc nghe mấy lời của Kim lão thái, một nửa khuôn mặt còn

nguyên vẹn kia tựa hồ lưu động một loại thần sắc khó diễn tả bằng lời, tựa
hồ là kích động, lại tựa hồ là ủy khuất.

“ Thời điểm tiểu Hồng chết, ông không muốn cho nó biến mất, điểm

này ta có thể hiểu.” Kim lão thái nói xong, không biết tự khi nào đã liếc
mắt nhìn cô cháu gái của mình đang cùng tiểu Binh trốn sau cây cột, toát ra
thần tình từ ái,” Nhưng tiểu Hồng tác nghiệt, hại chết nhiều đứa nhỏ như
vậy, ông không cản nó, lại còn muốn giúp nó, vậy là ông không đúng...”

Lữ Minh Dương thầm phát ra một tiếng cảm khái, Lưu thúc này có lẽ

cũng không phải là ác nhân, hoặc là ác quỷ, nhưng ông ta giúp đỡ đứa con
gái cuồng trí của mình làm ra những chuyện điên cuồng này, cũng là tội
không thể tha được. Nhưng nếu đặt sang một bên cảm giác tội lỗi chỉ xét
thân tình, vậy việc làm của ông ta là đúng hay sai?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.