BẮT MA ĐẶC CÔNG - Trang 277

Chu Đình không tự chủ được bắt đầu hoảng sợ, thông qua cánh tay bị cô

gắt gao ôm chặt trước ngực, Lữ Minh Dương cảm giác được nỗi sợ hãi
trong lòng Chu Đình. Hắn thầm thở dài một tiếng, nếu một người thật tâm
tin tưởng vào loại chuyện này, sẽ tự nhiên sinh ra một ít giác quan đặc biệt
mẫn cảm, hắn tin tưởng rằng Chu Đình đã cảm nhận được sự tồn tại của cái
thứ đó rồi.

Nhưng hắn còn muốn đợi, bởi vì con quỷ hiện tại đang đứng ở cửa xe

tựa hồ cũng không phải là thứ mà mình muốn đợi, con quỷ này nhìn qua
tựa hồ là một lão nhân đã hơn sáu mươi tuổi, hơn nữa năng lượng cũng
không mạnh, thậm chí có thể nói là cực kỳ yếu ớt, yếu ớt đến nỗi tủy thời
đều có thể tan biến, Lữ Minh Dương không tin sự tình phát sinh trong quá
khứ lại có thể do một con quỷ yếu ớt như thế này làm ra.

Có lẽ còn có một ác linh cường đại khác vẫn chưa hiện thân.

Bên trong xe ánh sáng thập phần hôn ám, Lữ Minh Dương xuyên qua

mắt kính màu trà mà quan sát khắp nơi một lần, như cũ vẫn là không có
phát hiện gì khác thường.

Bây giờ chuyện có thể làm chỉ là chờ đợi.

Đột nhiên bên trong xe tựa hồ sáng bừng lên. Lữ Minh Dương nhíu mày

nhìn xuyên qua cửa sổ, rõ ràng phát hiện xa xa vậy mà có rất nhiều xe dừng
lại, làm cho cả con đường tắc nghẽn đến giọt nước cũng không thông. Vô
số ánh đèn xe hội tụ cùng một chỗ, đem cả con đường chiếu sáng như ban
ngày.

Xe buýt đã từ từ giảm tốc ngừng lại, bác tài thấp giọng mắng một câu,

lầm bầm nói:” Bây giờ là mấy giờ rồi, vậy mà còn kẹt xe, đừng nói con mẹ
nó đụng chết người chứ...”

Trong xe mọi người trầm mặc như trước, chỉ có đôi vợ chồng kia hơi có

chút xôn xao, nhẹ giọng than thở hai câu rồi cũng yên lặng trở lại. Đêm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.