BẮT MA ĐẶC CÔNG - Trang 283

Lữ Minh Dương vội vàng đem súng lục nhét vào trong người, khẽ mỉm

cười với Chu Đình, Chu Đình cũng không tức giận lại hung hăng ngắt một
cái trên cánh tay của hắn – thì ra Lữ Minh Dương rút ra chẳng qua là một
khẩu súng lục bắn đạn cao su mà thôi.

“Viên đạn” bắn trúng ngay gáy bác tài, bác tài mới vừa mơ mơ màng

màng chìm vào giấc mộng nhất thời giật bắn mình, ông ta đột nhiên ngồi
thẳng dậy, lại phát hiện trước mặt một mảnh tối đen, làm gì còn cảnh kẹt xe
thành hàng dài?

Chẳng lẻ nhanh như vậy đã thông đường? Hay là chính mình đã ngủ rất

lâu? Ông ta nghi hoặc, bối rối liếc mắt nhìn vào kính chiếu hậu, may mắn
hành khách bên trong xe thực không có xôn xao gì lớn, lão giáo sư vẫn
nhắm mắt dưỡng thần, anh nông dân thì đang ngủ gật, đứa học sinh vẫn
xem truyện tranh, nữ công sở vẫn nhắm mắt nghe nhạc, đôi vợ chồng kia
tựa hồ đang thấp giọng tranh luận chuyện gì, chỉ có cặp tình nhân ở hàng
ghế cuối cùng kia là đang dùng ánh mắt quỷ dị nhìn mình.

Bác tài nhất thời cảm thấy bối rối, nếu hai người trẻ tuổi này đi khiếu

nại mình một cái, nói bác tài ngủ gật trên vô lăng, không lớn không nhỏ
cũng là một chuyện phiền toái.

May mắn là vừa rồi cũng không có tắt máy, ông ta vội vàng sang số,

chiếc xe chậm rãi lăn bánh.

Nhưng đúng lúc này, Lữ Minh Dương bỗng nhiên cảm giác được một

ánh đèn chói mắt xuyên qua cánh cửa sổ bên trái chiếu vào, hắn quay đầu
qua nhìn, liền phát hiện một chiếc xe tải lớn đang vù vù xé gió lao đến.
Không kịp suy nghĩ gì nữa, Lữ Minh Dương xoay người lập tức đem Chu
Đình gắt gao ôm thật chặt vào trong lòng.

Tuy đã sớm đoán được mục đích của ác linh này – làm cho chiếc xe

buýt này phải dừng lại ở một ngã tư đường, sau đó lại khống chế một chiếc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.