BẮT MA ĐẶC CÔNG - Trang 368

“ Đồng chí phóng viên, anh xem còn cần cái gì nữa không?” Cai ngục

ân cần quay sang Lữ Minh Dương hỏi, hiển nhiên vừa rồi trưởng trại đã có
chỉ thị đặc biệt cho anh ta.

“ Ừ, chúng tôi hy vọng có thể nói chuyện riêng với ông ấy.” Lữ Minh

Dương nhàn nhạt nói.

“ Cái này…” Cai ngục nhìn Hầu Khánh Ba, có chút khó xử nói.

Lữ Minh Dương lại không nói gì thêm, chỉ nhìn anh ta cười lạnh, bộ

dáng tiễn khách. Cai ngục rốt cục liếm liếm môi, nói:” Chúng tôi ở sát bên
cạnh, có chuyện gì ngài cứ cao giọng tri hô một tiếng là được.”

Lữ Minh Dương nói lời cám ơn, chờ anh ta đi ra khép lại cửa phòng, lúc

này mới quay đầu lại, nhìn Hầu Khánh Ba vẫn như trước đứng lặng một
bên nói:” Mời ngồi.”

Hầu Khánh Ba có chút chần chừ nhìn Lữ Minh Dương, vừa rồi nghe cai

ngục nói đây là một gã phóng viên, bất quá nhìn khí thế của hắn sao lại
thấy giống với cảnh sát, hơn nữa cũng không phải cảnh sát tầm thường.
Anh ta nhất thời cũng không dám ngồi xuống.

Lữ Minh Dương lại mỉm cười, nói:” Ngồi đi, không có gì đâu.”

Hầu Khánh Ba chần chừ nhìn Lữ minh Dương và Chu Đình đối diện rồi

cũng kéo ghế ra ngồi xuống, cái mông chỉ đặt xuống mép ghế, cuộc sống ở
trong trại giam hơn hai năm qua đã khiến anh ta trở nên khiêm cung và hèn
nhát.

“ Các người tìm tôi có chuyện gì?” Hầu Khánh Ba thử hỏi.

“ Thật ra cũng không có gì.” Lữ Minh Dương nhàn nhạt nói,” Hiện tại

chúng tôi đang làm một chuyên đề về hậu quả khi say rượu lái xe, muốn
thông qua anh để hiểu rõ một số tình huống lúc xe buýt số 9 gây tai nạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.