BẮT MA ĐẶC CÔNG - Trang 459

Thông qua cái cửa sổ nhỏ dùng để chuyển cơm bên dưới, Lữ Minh

Dương liếc mắt nhìn vào bên trong, chỉ thấy bên trong tối đen như mực, mơ
hồ thấy một bóng người nằm co quắp trên sàn nhà, một chút cũng không
nhúc nhích.

Hắn khẽ nhíu mày nói:” Anh ta sẽ không…”

Cai ngục nhếch miệng cười, nói:” Sẽ không, coi nè.” Gã giơ chân đạp

bang bang hai cái lên cửa, kêu to:” đứng lên, đứng lên!”

Bên trong “chuồng chó” quả nhiên truyền đến âm thanh quần áo chà sát

trên nền đất, một thanh âm khàn đục kêu lên:” Đến giờ rồi sao? Nhanh cho
tôi ra ngoài…”

“ Gào cái gì? Ngoan ngoãn đợi ở đó cho tao!” Cai ngục chửi một tiếng,

sau đó quay đầu nhìn Lữ Minh Dương cười nói,” Ngày hôm qua các cậu đi
rồi, tôi vốn chỉ muốn nhốt riêng tiểu tử này lại thôi, chỉ tính giam ở cái
phòng bên kia, ai ngờ tiểu tử này lại làm dữ, nói cái gì sau khi gặp phóng
viên liền bị biệt giam, hắn còn chưa kịp nói cái gì bậy bạ, tôi đã tức khí
đem hắn ném vào trong này. Hắc hắc…”

Lữ Minh Dương thầm cười khổ, Hầu Khánh Ba này quả thật là một tên

xui xẻo, đem anh ta đi biệt giam vốn là muốn bảo vệ anh ta - phòng biệt
giam kín như bưng, ác linh bình thường sẽ không dễ dàng mạo hiểm xuyên
tường vào trong hại anh ta để rồi bản thân nó hồn phi phách tán - không
ngờ anh ta tự chuốc lấy đau khổ, khiến cho bản thân bị nhốt trong cái
“chuồng chó” sống không bằng chết này.

“ Cũng đến lúc phải thả anh ta ra rồi, cái chuồng chó này không thể nhốt

người ta lâu được, bằng không phạm nhân sẽ chịu không nổi đâu.” Cai
ngục cười nói,” Đối phó với mấy tên gia hỏa cứng đầu này, trước tiên
chúng tôi đều nhốt vào chuồng chó một ngày, chờ bọn hắn ngoan ngoãn rồi
mới chuyển qua mấy căn phòng bên kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.