BẮT MA ĐẶC CÔNG - Trang 460

Lữ Minh Dương khẽ gật đầu, cai ngục tiến lên mở cánh cửa nhỏ của

chuồng chó, Hầu Khánh Ba khó khăn từ bên trong bò ra. Co rúc hết một
ngày hiển nhiên thân thể đã trở nên vô cùng tê cứng, cả người nhìn qua thì
vô cùng thê thảm, mới nhìn thấy ánh sáng, anh ta gắt gao híp mắt, hé mắt
nhìn hoàn cảnh chung quanh, vừ thấy xuất hiện trước mắt lại có Lữ Minh
Dương, nhất thời kích động la toáng lên:” Tao làm gì mày, mày lại nói tụi
nó đem tao đi biệt giam, mày…”

Cai ngục nhất thời tiến lên dùng chân gạt ngã anh ta, quát:” Biết điều

chút!”

Hầu Khánh Ba nhất thời ngã lăn dưới đất, cơ hồ gào đến bể phổi, la

lên:” Hồ Đại Chí đáng chết, con mẹ nó mày hại lão tử thê thảm quá a, con
mẹ nó tao rốt cục là đắc tội gì chứ a…”

Lữ Minh Dương nhất thời chân mày khẽ nhíu lại, cùng Hàn Di trao đổi

ánh mắt một cái.

“ Gào cái gì mà gào, con mẹ nó mày muốn trở vào bên trong phải

không?” Cai ngục nghiêm mặt dữ tợn quát vào mặt Hầu Khánh Ba.

Hầu Khánh Ba nhất thời đình chỉ kêu gào, thân thể co rúc nằm trên mặt

đất. Cai ngục quay đầu lại, nhìn Lữ Minh Dương cười nói:” đồng chí phóng
viên, cậu xem trong này rõ ràng không phải chỗ thích hợp để phỏng vấn
đúng không? Hay là trước tiên dẫn anh ta lên trên đi nha?”

Lữ Minh Dương cười nhạt nói:” Không cần, ở phòng biệt giam phỏng

vấn là được rồi, cũng chỉ nói hai ba câu thôi.”

Cai ngục đành cười một tiếng, nói:” Được!” Trong lòng thầm nghĩ

không biết Hầu Khánh Ba này đã đắc tội vị phóng viên này chỗ nào, chẳng
lẽ tiểu tử này ngày hôm qua lúc gặp cô bé phóng viên kia liền không yên
phận? Bất qua tay phóng viên này cũng thiệt là, chỗ đàng hoàng thiếu gì mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.