BẮT MA ĐẶC CÔNG - Trang 742

Trong thôn sớm đã đèn đuốc sáng trưng, thỉnh thoảng có thể thấy ánh

đuốc lập lòe, Lữ Minh Dương và Hàn Di cẩn thận dựa sát vào vách tường
chậm rãi di chuyển bên trong thôn, tìm kiếm mùi vị nhàn nhạt của khí
xăng.

Chợt một cơn gió nhẹ thổi qua, Lữ Minh Dương cau mày chặc lại, trong

không khí vậy mà không còn chút mùi vị nào của xăng, ngược lại tràn ngập
một mùi thơm thoang thoảng của thịt nướng...

Hàn Di hiển nhiên cũng đã ngửi thấy cái mùi lạ này, nửa đêm canh ba

nhà ai lại đi nướng thịt? Hơn nữa hiện tại cả thôn đều đang vội vàng tìm
kiếm thi thể không cánh mà bay của Ngưu Nhị Xuyên kia, vậy thì người
nào lại rãnh rỗi có tâm hồn ăn uống thế này?

Hai người liếc mắt nhìn nhau, mùi thơm của thịt nướng càng lúc càng

nồng, loáng thoáng có thể xác định là từ giữa thôn trang truyền đến.

Trong này nhất định có cổ quái.

Hai người tiếp tục cất bước, hướng phía giữa thôn đi tới.

Vượt qua một trang viện, xuyên qua con hẻm nhỏ đã thấy được ánh lửa

hồng bập bùng, tựa hồ nơi đó đang tụ tập rất nhiều thôn dân. Lữ Minh
Dương và Hàn Di sửa sang lại y phục, làm bộ như vô tình đi ngang qua.

Đó là một ngôi nhà lớn, Hàn Di biết nơi đó được gọi là nhà Tổ, đồng

thời là nhà của Ngưu tam gia, cũng là tòa nhà hoành tráng nhất trong thôn.
Giờ phút này mảnh đất trống nho nhỏ trước căn nhà tổ kia có hơn mấy
mươi thôn dân tụ tập, trẻ có già có, nữ có nam có, có thể nói là gần như
toàn bộ thôn dân đều tập trung ở chỗ này.

Ngưu Tam gia đang ngồi trên một cái ghế thái sư đặt ở bậc tam cấp

trước nhà tổ, cái đầu trọc dưới ánh lửa tỏa ra một tầng hoa quang chói mắt,
ánh lửa đỏ hồng soi rõ gương mặt tái nhợt của lão.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.