BẮT MA ĐẶC CÔNG - Trang 749

Hắn vừa nói, vừa trộm nhìn về phía những thôn phụ kia, chỉ thấy các chị

em ai nấy đều lộ ra ánh mắt rạo rực phát sáng, vội vã nhìn miếng thịt bò mà
nuốt nước miếng ừng ực.

Lữ Minh Dương ha ha cười nói:” Mọi người mau tới ăn a, nếu không

một lát già lửa thì sẽ ăn không ngon đâu.” Hắn vừa nói, vừa thuận tay cắt
lấy một miếng, hướng về phía một đứa bé bên cạnh cười nói:” Đói bụng
không, miếng này cho em.”

Ánh mắt đứa trẻ dán chặc vào miếng thịt bò, nhưng lại không đưa tay ra

nhận, thanh âm non nớt nói:” Tam gia gia không cho chúng em ăn vụng...”

“ Chỉ một miếng thịt có là gì, ha ha, đây là anh cho em, Tam gia gia sẽ

không trách em, ăn đi.” Lữ Minh Dương ân cần dụ khị đứa trẻ.

Đứa trẻ nhất thời do dự trong lòng, nó ngẩng đầu nhìn một thôn phụ ở

sau lưng, tựa hồ trưng cầu ý kiến của người lớn.

Lữ Minh Dương ha ha cười một tiếng, tiện tay đem khối thịt bò kia ném

qua cho thôn phụ, thôn phụ đó không khỏi đưa tay tiếp lấy miếng thịt bò,
trong ánh mắt nhất thời tràn ngập ánh sáng nóng bỏng.

Lữ Minh Dương ha ha cười một tiếng nói:” Mọi người đừng lo lắng a,

mau tới ăn đi, trời đang rất lạnh, vừa ăn thịt, vừa hơ lửa thật là tốt a...” Hắn
vừa nói, vừa nhanh nhẹn cắt xuống thêm một miếng thịt, tiện tay ném đi.

Nhất thời một đám thôn phụ cùng với trẻ nít náo động, hướng về phía

miếng thịt bò mà Lữ Minh Dương ném đi ra sức tranh đoạt.

Lữ Minh Dương vừa không ngừng cắt thịt ném ra, vừa nhíu mày thật

chặc. Những thôn phụ này bây giờ nhìn lại quả thật không giống con người,
mà dường như đã thành dã thú hung mãnh, đang tranh cướp thịt bò. Một
khi thịt bò vào tay, liền lập tức nhét vào trong miệng, thậm chí ngay cả nhai
cũng không kịp nhai, liều mạng nuốt xuống yết hầu...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.