BẮT MA ĐẶC CÔNG - Trang 771

không còn bóng dáng, bên cạnh khe núi chỉ còn lại hai cái cọc gỗ gãy lìa
vùi sâu dưới lớp tuyết đọng.

Lữ Minh Dương nhíu mày, cẩn thận đi lên một bước, phủi đi lớp tuyết

đọng bên trên cọc gỗ, nhìn một chút miệng vết cắt, thở dài nói:” Là bẻ gãy,
khí lực thật cường đại…”

Miệng vết cắt không ngay ngắn, mà lại nham nhở lởm chởm, hiển nhiên

miệng vết cắt này không phải do lợi khí sắt bén chém đứt, mà giống như bị
người ta cường ngạnh bẻ gãy. Nhưng cái cọc gỗ này lớn cỡ một cái bát to,
ai lại có lực đạo khổng lồ đến như thế?

Một nỗi sợ hãi vô hình lần nữa ập tới. Rất hiển nhiên, bất luận kẻ bẻ gãy

cầu gỗ này là ai, thì mục đích của y rất rõ ràng, chính là muống phòng ngừa
người trong thôn xuống núi.

Trong hoàn cảnh thời tiết thế này đâu có ai tuỳ tiện xuống núi, hơn nữa

thôn dân cũng đã bị quái bà bà kia khống chế, cần gì phải đề phòng nữa
đây? Mục đích của y hiển nhiên là vì đề phòng Hàn Di và Lữ Minh Dương.

Điện thoại di động vẫn không có tín hiệu, nhìn lên đỉnh núi đã gần ngay

trước mắt, Lữ Minh Dương bất đắc dĩ cười khổ một tiếng. Khe núi mặc dù
không rộng bao nhiêu, nhưng nếu muốn nhảy qua e là không phải chuyện
dễ dàng, cộng thêm hiện tại tuyết đọng đầy đất, muốn nhảy sợ là càng thêm
gian nan. Một khi thất thủ, rơi xuống khe núi… Khe núi dù không sâu,
nhưng người mà té xuống cũng đủ bể đầu chảy máu, tứ chi toàn thân sợ là
gãy hết cũng không phải là chuyện khó khăn gì.

“ Tôi thấy hay là chúng ta tìm một chỗ trốn trước, bên dưới núi không

liên lạc được với chúng ta, sẽ phải đi lên tìm chúng ta thôi.” Lữ Minh
Dương cười khổ nói.

Hàn Di quét mắt quan sát hoàn cảnh chung quanh, nơi này địa thế cao

chót vót, địa phương có thể ẩn thân cũng không có nhiều, nếu như những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.