BẮT MA ĐẶC CÔNG - Trang 773

Bọn họ rốt cục đi đâu rồi? Sao lại đột nhiên chẳng còn ai?

Hai người cau mày, tựa hồ quên mất mục đích trở về là vì tìm một chỗ

trốn, đợi cứu viện ở dưới chân núi, bọn họ lần nữa nhắm hướng trung tâm
thôn khẽ bước tới.

Đống lửa ở quảng trường trước nhà tổ cơ hồ đã bị dập tắt, chỉ còn lại

một đống than củi dưới đất, bên trên đống than củi chính là thanh thép dài.
Nhưng Ngưu Nhị Xuyên trên thanh thép đã không thấy đâu nữa, chỉ thấy
bên cạnh đống lửa rơi vãi mấy khúc xương trên mặt đất.

Mùi hôi thối lan toả trong không khí, như muốn nhắc cho Lữ Minh

Dương và Hàn Di nhớ rằng nơi này vừa mới phát sinh những chuyện kinh
khủng thế nào, nhưng những thôn dân điên cuồng khi nãy bây giờ tất cả
đều đã biến mất, thậm chí ngay cả cửa lớn nhà tổ cũng không có đóng.

Không khí chung quanh hai người vô cùng nặng nề và ngập tràn nguy

cơ, Hàn Di chợt cắn răng, tiểu nỏ đã nằm trong tay, kéo dây lắp tên, sau đó
nhẹ nhàng đứng lên, khẽ vặn eo kiễng chân nhắm phía nhà tổ tiến tới.

Lữ Minh Dương thầm than một tiếng, chỉ đành phải nhẹ nhàng đi theo

phía sau của cô.

Ghế thái sư trước nhà tổ vẫn ở chỗ cũ, cây đuốc cắm phía sau ghế thái

sư đã cháy gần tàn, ánh lửa soi đỏ cánh cửa lớn nhà tổ, nhưng căn bản lại
không thể lọt vào bên trong nhà một chút tia sáng nào. Cửa lớn nhà tổ lúc
này nhìn không khác gì một cái miệng mãnh thú khổng lồ, giống như đang
chờ Lữ Minh Dương và Hàn Di tự động hiến thân…

Lữ Minh Dương và Hàn Di khom người chia ra ở hai bên cửa, nín thở

lắng nghe động tĩnh bên trong nhà tổ, thế nhưng trong căn nhà to lớn này
căn bản chẳng có gì truyền ra dù là một hơi thở, nơi này giống hệt như một
cổ mộ hoang vắng, căn bản không có một chút sinh khí nào, hơn nữa còn
mơ hồ thoang thoảng một mùi hôi thối mục rữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.