BẮT MA ĐẶC CÔNG - Trang 824

người, nghiêng đầu nhìn trên mặt tuyết. Nhưng lần này thì không có phát
hiện dấu chân nhỏ mờ mờ lưu lại trên mặt tuyết.

Trương đại sư đứng yên tại chỗ, khẽ nhắm hai mắt lại, được một lúc, lần

nữa mở bừng mắt ra, hắng giọng kêu lên: “Đi ra đi.”

Lữ Minh Dương trong lòng cả kinh, vội vàng đứng thẳng người cảnh

giác siết chặc súng tự động, nhưng qua một hồi lâu cũng không có động
tĩnh gì. Hắn không khỏi liếc Trương đại sư một cái, trong lòng nghi hoặc
chẳng lẽ ông lão này đang lừa phỉnh mình?

Trương đại sư thấy không có phản ứng bất thường gì, khóe miệng nhàn

nhạt cười lạnh, khom lưng xuống mặt đất vốc lấy một nắm tuyết, nắm lại
thật chặc, biến nó thành một quả cầu tuyết nho nhỏ, giơ tay lên nhắm về
phía đỉnh khối đá khổng lồ gần đó ném đi.

Khối đá núi cao cỡ chừng hai người, quả cầu tuyết nho nhỏ nhanh

chóng bị ném lên bên trên đỉnh khối đá, bỗng nhiên một tiếng gào thê
lương truyền đến, một bóng đen đột ngột từ trên đỉnh khối đá khổng lồ kia
bay xuống.

Lữ Minh Dương vội vàng giơ súng máy nhắm phía trên đỉnh đầu bắn tới

tấp, chỉ nghe một tràng tiếng súng nổ điếc tai vang lên, họng súng điên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.