BẤT TỬ BẤT DIỆT - Trang 1029

ngàn người mất mạng ở đây, ai dám chắc dưới gốc những đóa hoa tươi này
không có máu thân nhân, có lẽ màu hoa tươi thắm kia được chính máu
người võ lâm tưới tắm.

Ai nấy đều khẩn trương, đến giờ Bất tử ma vương vẫn chưa hiện thân,

nỗi sợ lại lan tràn trong lòng họ.

Rồi tiếp đó là … lo lắng, bất an.
“Độc Cô Bại Thiên, con chuột co đầu rút đuôi, có giỏi thì ra đi, đừng

trốn trong bóng tối không dám ra nhìn ai nữa.”

“Bất tử ma vương ngươi ra đây, lão tử đến đấu với ngươi ba trăm hiệp,

đánh cho cha mẹ ngươi phải khóc…”

“Ác ma ra đây, trả mạng người thân cho ta…”
“Đồ vô sỉ mau ra chịu chết…”
Tiếng mắng mỏ không ngớt.
“Phụt.”
Một cao thủ gục xuống, máu từ lưng y phun ra, cành cây khô cắm lên

đó, xem ra khó lòng sống được.

“Ác ma ra đây, a…”
Lại một người gục xuống, viên đá nhỏ xuyên qua đầu y, não tương trắng

xóa phun ra.

“Độc Cô Bại Thiên ngươi hẹn bọn ta đến quyết chiến, tự thân lại trốn

tránh đánh lén, là bản lĩnh gì?”

“Ha ha… đối phó các ngươi còn cần đạo lý ư? Đạo lý bị các ngươi ném

sạch rồi, ta cần gì nữa.” Giọng Độc Cô Bại Thiên lúc tả lúc hữu, phiêu hốt
bất định, như quỷ mị.

“Việc gì đây? Hắn ở đâu?” Có những cao thủ hoảng sợ ré lên.
“Đừng sợ, đó là tuyệt học truyền âm Phong hồi cửu chuyển, hắn cố lộng

huyền hư, cứ mặc kệ.” Một cao thủ cao tuổi giải thích.

“Phụt.”
Máu lại phun ra, lão cao thủ vừa nói xong liền gục xuống vũng máu.
Sát khí vô hình lan khắp Trường Sinh cốc, võ lâm quần hùng đến tru sát

Độc Cô Bại Thiên cảm thấy hơi lạnh thấu xương, tựa như lưỡi kiếm tuốt
trần đặt lên ngực họ, ai nấy đều sợ hãi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.