BẤT TỬ BẤT DIỆT - Trang 1030

“Phập.”
“Phập.”
“Phập.”
……
Hai mươi bảy, hai mươi tám…ba mươi bảy…
Quần hùng xôn xao yên tĩnh lại, không ai dám lên tiếng, bốn mươi mấy

cao thủ cất tiếng mắng ban nãy hoặc bị cành khô hoặc bị đá vụn đánh gục,
nằm trong vũng máu. Trường Sinh cốc lặng ngắt như tờ.

Chỉ còn tiếng thở hồng hộc và tiếng răng va nhau lập cập của những cao

thủ hoảng sợ quá đỗi.

Nỗi sợ lan rộng trong lòng người, trong quần hùng…
“Độc Cô… Bại Thiên…là nam nhi thì…ra đi…” Một cao thủ trung niên

không chịu được, kinh hoảng ré lên.

“Ha ha…buồn cười thật, đây là cẩu hùng Hán Đường đế quốc ư? Mất

mặt…” Độc Cô Bại Thiên ở trong bóng tối cười nhạo: “Vụ Ẩn phong trong
Võ lâm ngũ đại thánh địa có ai đến không?”

Không ai đáp.
“Hắc hắc, đáng cười, đường đường võ lâm thánh địa lại không phái ai

đến tham dự tru ma, hắc hắc…”

“Hừ, Bất tử ma vương đừng khoa trương, các trưởng lão Vụ Ẩn phong

đang đến, chốc nữa sẽ tới, cũng là lúc ngươi chịu trói.”

“Vậy chúng ta đợi thêm.” Hắn dứt lời, người vừa nói gục xuống vũng

máu.

Thời gian qua nhanh, bên ngoài Trường Sinh cốc không động tĩnh gì,

quần hùng trong cốc trải qua quãng thời gian dày vò, đều sợ hãi cùng ực.

“Ha ha…võ lâm thánh địa … ha ha…” Độc Cô Bại Thiên thư thả bước

ra: “Ha ha… thánh địa? Thánh địa của các ngươi đâu? Ha ha…”

Cả Trường Sinh cốc vang vọng tiếng cười như sấm của hắn, âm ba khiến

hoa cỏ trong cốc rào rào trút xuống, từ trên không rụng ào ào.

Quần hùng thống khổ bất kham.
Độc Cô Bại Thiên không cần che giấu đế cảnh khí tức nữa, đế cấp thần

thức lan tỏa như dòng nước chảy, hùng hồn tựa cơn sóng trào dâng, sát cơ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.