BẤT TỬ BẤT DIỆT - Trang 1296

người cùng lui về chỗ đám đệ tử Ngọc Hư phủ.

Ma hồn trên không trung chầm chậm đưa bàn tay to lớn ra, Độc Cô Bại

Thiên đang nằm dưới đáy vực như được chiêu dẫn, bay lên chỗ ma hồn.

Đám người đứng xa nhìn thấy cảnh tượng quỷ dị như vậy đều cả kinh

thất sắc.

Thân thể Độc Cô Bại Thiên bay lên không, ma hồn liền hòa nhập vào,

sau cùng hợp lại thành một. Ma hồn vừa tan biến vào nội thể hắn, cỗ áp lực
kinh khủng trên không tịnh không hề biến mất mà ngược lại được tăng
cường.

Cổ võ thánh ở dưới đất nói với đệ tử: “Các ngươi mau đi đi, phân tán ra

chạy vào trong núi.”

Không ai dám chần chừ, nhanh chóng bỏ chạy, họ biết có lưu lại cũng

chỉ mất mạng oan uổng. Vu Ý lăn lộn dưới đất, không ai thèm để ý đến, lúc
đó tại hiện tường ngoài gã chỉ còn Độc Cô Bại Thiên và hai Võ thánh.

Độc Cô Bại Thiên bay vút lên, tâm trí đã thanh tỉnh, trong lòng dâng lên

sát ý vô tận, không tài nào chịu dựng nổi sự thật là thi thể Tư Đồ Minh
Nguyệt bị hủy, chỉ còn một chữ in sâu: Giết!

Hắn cảm giác được nỗi bất an trong lòng ba người dưới đất, Cổ võ thánh

đẩy Võ thánh hậu bối đi, nói: “Con mau đi đi, cố giữ hương hỏa cho Ngọc
Hư phủ.”

“Tổ sư…”
“Đừng nói gì cả, mau đi đi!”
Võ thánh liếc Cổ võ thánh, quay người đỡ Vu Ý đang kêu gào dưới đất,

định bay lên không.

Hai mắt Độc Cô Bại Thiên đỏ lựng, quát vang: “Bỏ hắn xuống, bằng

không ta sẽ khiến ngươi hồn phi phách tán.”

Trong lòng Võ thánh dâng lên nộ hỏa, đỡ Vu Ý lên định bay đi, nhưng

Cổ võ thánh đã ngăn lại: “Để y xuống, không cần quan tâm đến.”

Võ thánh do dự một lúc, sau cùng cũng Vu Ý xuống rồi bay đi.
Vu Ý kêu lên thê thiết: “Sư phụ…đừng bỏ con lại….”
Nguyên lai Võ thánh đó là thánh giả mà Vu Ý đã gặp trong thâm sơn cổ

động và được ông ta chỉ điểm võ học.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.