BẤT TỬ BẤT DIỆT - Trang 1397

Độc Cô Bại Thiên thấp giọng: “Huyên Huyên, giờ đừng đùa nữa, ta có

chuyện muốn nói với hai người.”

Đông Hải lão nhân từ nãy vẫn nhìn Độc Cô Bại Thiên, tới lúc đó mới

vuốt bộ râu đứt nửa: “Tiểu Thiên Thiên…”

Độc Cô Bại Thiên lạnh buốt, suýt chút nữa ngã lăn xuống biển.
“Lão trộm ngươi câm mồm, năm xưa ngươi ăn trộm bao nhiêu thứ của

ta, không muốn ta kể chuyện đó cho Huyên Huyên nghe chứ.”

“Cái gì? Sư phụ trộm đồ, mau kể xem là chuyện gì.”
Đông Hải lão nhân tỏ ra ngượng ngập, ho khan: “Không nên nghe hắn

nói nhăng. Ồ, Tiểu Thiên Thiên…không, Lão Thiên, mau nói xem có
chuyện quan trọng gì nào.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.