BẤT TỬ BẤT DIỆT - Trang 258

“Đại Bi thần công đệ nhất thức. Bi Thiên Mẫn Nhân.” Song chưởng của

Dương Thụy đột nhiên phát ra từng tia từng tia hào quang, hai chưởng cũng
biến thành như bạch ngọc, trong suốt trắng ngời. Ánh sáng trắng toát ra từ
song chưởng càng lúc càng sáng chói, vô cùng rực rỡ.

Lý Xương hét lớn: “Yêu Vương đệ nhất kích. Yêu Hải Vô Biên.” Ánh

sáng tím chói mắt trong chớp mắt bao bọc khắp song chưởng, yêu dị vô
cùng.

Ba vị đại cao thủ vương cấp đang xem hét lớn: “Mọi người lui mau,

chạy càng xa càng tốt.”

Mọi người vừa nghe lời này, biết ngay độ nghiêm trọng của sự tình.

Phòng sập, tường đổ, chớp mắt biến mất khỏi tiền viện, né ra xa xa. Ba đại
cao thủ vương cấp đoạn hậu, đến lúc mọi người đều thoái lui mới lại phi
gấp rút phi về.

Hai đạo ánh sáng một tím một trắng tựa hồ như có linh tính, gầm thét,

gào rú lao về phía đối phương, phát ra ánh sáng lóa mắt. Hai đạo ánh sáng
rốt cục cũng gặp nhau. Hoàn toàn không như mọi người tưởng tượng sẽ
phát ra âm thanh long trời lở đất. Sau khi hai luồng sáng gặp nhau không hề
phát ra chút âm thanh nhỏ nào.

Sau đó, hai đạo ánh sáng tím trắng lại như hai con rồng điên cuồng quẫy

lộn, gầm thét, cuồng phong cuốn ra bốn phía. Tường bốn phía của viện
giống như những phiến băng nhỏ gặp phải sức nóng của mặt trời nhanh
chóng biến mất tăm mất tích. Tường của viện biến thành bụi phấn cuộn lên
bốn phía. Đá xanh lót tiền viện cũng chẳng miếng nào còn. Một lớp đá
xanh trên mặt đất sụp xuống, phát ra tiếng “rắc rắc” đến ở xa cũng nghe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.