BẤT TỬ BẤT DIỆT - Trang 356

Nhìn theo con thuyền đang dần trôi xa, Huyên Huyên gào với theo:

“Độc Cô Bại Thiên, ngươi nghe cho rõ đây, lần tới ta mà gặp ngươi, nhất
định đánh cho ngươi rụng hết hai hàm răng”.

Độc Cô Bại Thiên ha hả cười rộ: “Huyên Huyên, ta đợi cô, cô có lấy

chồng, không được gả cho người khác mà phải gả cho ta “.

“Độc Cô Bại Thiên, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi”.
Hắn bật cười lớn.
Rốt cuộc hắn cũng từ biệt Huyên Huyên, nhưng trong lòng cảm thấy vô

cùng mất mát. Dưới ánh nắng sớm rực rỡ, lòng hắn ngập ly biệt thương
cảm, tuy là giữa mùa hạ mà lòng hắn phảng phất ý thu.

Gió thu hiu hắt trăng thu sáng
Lá rụng hợp rồi tan.
Chỏm tóc lạnh run run.
Biết ngày nào mới gặp lại.
Tình cảnh này khó chia xa.
Hắn đột nhiên phát giác đã không còn trách Tư Đồ Minh Nguyệt nữa,

giờ hắn mới hiểu tình cảm không thể khống chế được.

Hắn ngây người một lúc đoạn bật cười, mình sao thế này, lại đa sầu đa

cảm, đây chỉ là chia tay thôi mà. Nam nhi chí tại bốn phương, không nên
ưu sầu thương cảm như nữ nhi. Nghĩ thế, tâm tình hắn dần thoáng đãng.

Hết chương 31, islamabad đả tự: 125:.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.