BẤT TỬ BẤT DIỆT - Trang 690

Lại có giọng chói tai rít lên: “XXX, Độc Cô Bại Thiên lòng lang dạ sói,

vong ân phụ nghĩa, XXXXX… con chuột đáng chết, biết vậy giẫm chết
ngươi rồi XXXX…” nam tử đó thân thể cao lớn, chính là ‘yêu quái’ đối với
Độc Cô Bại Thiên.

Hắn đứng trong bóng tối lẩm bẩm: “Tên ‘nhân yêu’ này mắng độc địa

thật, sao đàn sói không biến ngươi thành nhân yêu thật nhỉ.”

Thương Tâm Nhân lên tiếng: “Hoa huynh nói Độc Cô Bại Thiên vong

ân phụ nghĩa, huynh có ơn gì với hắn?”

“Cút, Thương Tâm Nhân ngươi cứ việc thương mẹ ngươi đi, ban nãy lúc

đối phó với đàn sói sao không thấy ngươi hỏi, chỉ biết chạy quanh Thủy
Tinh và Lí Thi, không tên nào đến giúp ta. Còn cả ngươi, ngươi, ngươi…
mấy tên khốn kiếp, không ai đến giúp ta, bọn sắc lang chỉ biết lấy lòng mĩ
nhân, lũ khốn…”

Hoa Vân Phi như một mụ già lắm mồm, mắng mỏ toán cao thủ thứ

vương cấp trẻ tuổi, họ đều phi thường “kị húy” gã, không ai dám cãi,
vương cấp cao thủ tiền bối giả đò không nghe thấy gì.

Độc Cô Bại Thiên từ xa nhìn gã ‘nhân yêu’, liên mắng thầm: “Tên này

đúng là 'Cực Phẩm' của nam nhân khiến người ta sởn gai ốc, đầu thai nhầm
rồi. Không phải ngươi có cục hầu, tất lão tử cho ngươi là nữ nhân mất, nửa
đời sau này cứ làm nữ nhân đi.”

“Độc Cô Bại Thiên, con rùa đen vương bát đản, ta XXXX…”
“Tên nhân yêu biến thái, đợi đấy.” Độc Cô Bại Thiên từ từ lẩn vào bóng

tối, “chúng ngăn ta đi về hướng tây, có phải sợ ta đến được 'Ma Vực', là nơi
thế nào nhỉ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.