BẤT TỬ BẤT DIỆT - Trang 982

“Ai, không đúng a, hắn nói sau này không thu chính thê, chẳng lẽ hắn lại

muốn ….” Nghĩ tới đây, thái thượng Đại trưởng lão nói: “Thiếu hiệp nói
không thu chính thê nữa, vậy sau này ngươi có thu thêm thiếp không đây?”

“Cái này… chuyện sau này ai có thể nói chính xác đây.”
“Hừ!” Thái thượng đại trưởng lão hừ lạnh một tiếng.
Một trường hôn nhân đột ngột giống như một vở hài kịch không có thật

đã kết thúc.

Độc Cô Bại Thiên đang nằm trên giường, nghĩ đến thái độ lồng lộn của

Hoa Vân Tiên, không nhịn được cười.

Hắn không hề buồn ngủ, mặc y phục đi ra tiểu viện, đi tới khu rừng cây

ở tiền viện.

Ánh trăng như nước nhu hòa chiếu rọi trên khắp các ngõ ngách, làn sáng

trong trẻo nhưng lạnh lùng càng làm cho rừng cây thêm phần mông lung
mờ ảo.

Độc Cô Bại Thiên ngổn ngang suy nghĩ, hắn lẳng lặng đứng trong rừng

cây, suy tư đủ điều, từ ngày đầu tiên hắn bước vào giang hồ cho đến bây
giờ….

Con đường hắn đi chỉ toàn ‘mưa máu gió tanh’.
Vô số sinh mệnh đã chết dưới kiếm của hắn, hơn ngàn vong hồn đó kỳ

thật đối với hắn vô oán vô cừu nhưng quyết định của vận mệnh khiến hắn
không thể lựa chọn, thân nhập ma thể, hắn chỉ đành vung đồ đao trong tay,
đối diện với những “dũng sĩ” xông lên.

Nghĩ lại lợi khí trong tay mình như giống như một liềm xén cỏ không

ngừng đoạt lấy sinh mệnh, hắn có một cảm giác không chân thật, một thiếu
niên ngây thơ có thể bị tổn thương vì một mối tình đầu giản đơn đã biến đi
đâu mất? Một thiếu niên từng khoái lạc vô ưu, thích cùng bạn bè quậy phá
khắp trong trấn này đi đâu mất?

Chỉ trong vòng nửa năm ngắn ngủi, con đường nhân sinh của hắn đã rẽ

sang hướng khác, trở thành công địch của võ lâm giết người như cắt cỏ -
lãnh huyết ma vương.

Hắn đã mất đi nhiều lắm, nhiều lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.