BẦU TRỜI CHIẾN TRANH - Trang 149

CHƯƠNG 7

BẦU TRỜI THẤP

Ở mặt trận chúng tôi, ngày càng ít các trận không chiến. Thời tiết xấu đã

buộc chặt như giam không quân ở mặt đất. Không thể thực hiện được
những chuyến bay biên đội.

Trong khu vực Rô-xtôp, bộ đội ta, sau khi tiêu hao quân địch, đã chuyển

sang tiến công.

Tiếng ầm ầm liên tục của các trận đánh vọng đến tận sân bay. Chúng tôi

cảm thấy khổ sở khi không thể chi viện tích cực cho bộ đội mặt đất. Chỉ có
mỗi việc trinh sát trên không là có thể làm được. Và ngày nào chúng tôi
cũng tiến hành trinh sát.

Trong những ngày ảm đạm, nóng bỏng đó, một hôm bất thần có điện

thoại gọi tôi đến sở chỉ huy. Định đem theo cặp bay nhưng liếc nhìn qua
cửa, tôi hiểu rằng mình sẽ không cần đến. Mây thấp đến nỗi không nhìn
thấy đầu kia sân bay. Từ lâu tôi đã nghĩ đến một chuyến bay dán sát mặt
đất. Một chuyến bay giống như đi bộ mà ta có thể định hướng bằng những
cột điện thoại, những ngã tư đường, những vườn cây và những tòa nhà.
Nhưng với một sự định hướng ti mỉ như vậy, cần phải biết thật rõ thực địa
trên mỗi tuyến đường.

Khi đến sở chỉ huy, Vích-to Pê-tơ-rô-vích bắt tay tôi và mời tôi ngồi

xuống bên cạnh như một cuộc gặp gỡ thân mật. Sau khi hỏi thăm sức khỏe,
đồng chí cho biết tin trung đoàn đã được đề nghị xếp vào danh sách các
đơn vị cận vệ. Đồng chí chỉ huy nói:

- Trong quân đội Nga ngày xưa, có những trung đoàn cận vệ Xê-mi-ô-

nốp-xki và Prê-ô-bra-gien-xki, thời nội chiến có đội cận vệ đỏ, và từ nay lại
sẽ có thêm trung đoàn tiêm kích cận vệ thứ chín. Tôi nghĩ là chúng ta xứng
đáng với vinh dự đó.

- Có nhiệm vụ ngay đây: phải lên đường.

- Ngay bây giờ ư?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.