BẦU TRỜI CHIẾN TRANH - Trang 225

CHƯƠNG 11

“GIÔNG TỐ”

Máy bay kiểu “E Cô-bra” mới óng ánh, đượm một mùi sơn là lạ, lấy độ

cao dễ dàng. Mặt đất mùa xuân màu xanh lục sẫm dần trong màn sương mù
xám nhạt.

Dãy núi cuối cùng đã ở trước mắt. Phía sau là đồng bằng Cu-ban. Chúng

tôi bay ra mặt trận. Ý nghĩ đó kích thích trí tưởng tượng và thúc đẩy chúng
tôi cố gắng chuẩn bị tốt hơn cho những thử thách mới.

Nếu thời tiết xấu không giữ chúng tôi lại ở Cư-tai-xi thì hôm nay chúng

tôi đã đánh nhau với tụi Mét-xe-smít. Vừa đúng lúc đến gần mặt trận,
chúng tôi lại phải rầu rĩ chờ đợi thêm hai ngày. Khi ta có trong tay một
phương tiện chiến tranh và kẻ thù đang gìay xéo quê hương, ta chỉ nghĩ đến
chiến đấu, chỉ ham muốn trả thù.

Những ngọn núi tuyết phủ lướt qua dưới cánh và làm sống lại trong trí

nhớ những cuộc bay khác gần đây.

…Kết thúc đợi huấn luyện phục hồi, trung đoàn chúng tôi chờ một thời

gian những máy bay mới, do các phi công đặc trách sẽ đem tới. Nhưng
ngày ngày trôi qua, máy bay vẫn chưa đến. Cuối cùng có người (Ý nói phía
đồng minh Mỹ - Anh.) quyết định chúng tôi có thể tự mình đi nhận máy
bay ở nước ngoài.

Chúng tôi đến I-ran trên một máy bay vận tải Li-2. Sau khi bay ở độ cao

vượt qua dãy núi ngăn cách thung lũng Cư-ra với cánh đồng cỏ Ba Tư,
chúng tôi thấy một thành phố rộng với những tòa lâu đài trắng và các nhà
thờ Hồi giáo màu trắng: Tê-hê-ran.

Máy bay “Cô-bra” đậu xếp hàng sát nhau dọc đường hạ cất cánh, sẵn

sàng để đưa đi. Chúng tôi đứng tại sân bay, mang sẵn dù, chờ lệnh từng
người nhận một máy bay, nhưng rõ ràng người ta chẳng nghĩ gì đến thời
gian bị lãng phí. Không ai lo liệu tìm trước một người hướng dẫn để đưa
chúng tôi qua dãy núi trên đường trở về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.