BẦU TRỜI CHIẾN TRANH - Trang 266

đồng chí hộ vệ, mỗi lúc anh càng bay xa tốp bốn chiếc của chúng tôi, và
cuối cùng thì mất hút anh.

Có thể Va-đim nghĩ mình là biên đội trưởng, nên có quyền tự do hoạt

động. Tôi không rõ. Chúng tôi đã lao vào cuộc chiến đấu với một tốp
Gioong-ke ẩn nấp sau những đám mây đang bay đến tuyến mặt trận, trong
khi Pha-đê-ép và Tơ-rút chạm trán với một chục chiếc tiêm kích địch trên
vùng trời Crưm-xcai-a.

Trong cuộc chiền đểu không cân sức, máy bay của Va-đim đã bị trúng

đạn. An-đrây Tơ-rút đã rất cố gắng đẩy lùi các đợt tiến công liên tục của
địch nên không thể đến gíup đỡ anh. Chúng tôi ở xa và cũng không hiểu
tình trạng của anh. Trên chiếc máy bay đã bị hỏng, Va-dim không thể thoát
sự truy đuối của bọn phát xít.

Trong trận đánh cuối cùng, Va-đim đã chiến đấu như một người anh

hùng. Nhưng cả lần này, có lẽ anh đã coi thường đối phương, chấp nhận
trận đấu một chọi mười hai. Anh cũng không báo cáo bằng vô tuyến tình
trạng khó khăn mà anh đang gặp.

Tôi không hề mảy may có ý định reo rắc một bóng đen trên sự tưởng

niệm quang vinh đối vời Va-đim Pha-đê-ép. Tôi chỉ muốn nhắc lại cho các
phi công trẻ là lòng dũng cảm trong chiến đấu bao giờ cũng phải kết hợp
với sự tính toán tỉnh táo và tính kỷ luật.

Sự hy sinh của Va-đim làm tôi đăm chiêu. Đi đâu tôi cũng nghĩ đến

những nguyên nhân về cái chết của anh. Nhưng một hôm, trong khi đang
lang thang như vậy, một phi công lạ mặt lại - gần và tôi nhận ra: đại úy Ô-li
phê-ren-cô.

- A, họ đã thả anh rồi ư? - Tôi hỏi anh.
- Như anh thấy ssấy, đồng chí đại úy.

- Vậy ta bắt đầu từ A, B, C, chứ?.
- Vâng, bằng các chuyến bay vòng lượn - Anh bối rối trả lời.
- Anh đã bố trí xong nơi ở chưa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.