BẦU TRỜI CHIẾN TRANH - Trang 68

Giọng nói nhiệt thành và thân mật của anh khiến tôi ân hận về câu

chuyện xảy ra giữa chúng tôi. Chiến tranh đòi hỏi chúng ta những chuyến
ay mới như những chuyến bay mà chúng tôi đã cùng hoàn thành. Bây giờ
tôi và anh đều là biên đội trưởng, chúng tôi dẫn những biên đội ba chiếc đi
chiến đấu. Cuộc chiến đấu đòi hỏi chúng tôi lòng dũng cảm, tình bạn, sự
giúp đỡ lẫn nhau.

- Mình chưa cảm thấy đói mấy.

- Nào một ca thôi, cùng uống với mình!
- Đồng ý. Hôm nay chắc hết bay rồi.
Nhưng chúng tôi không có đủ thời gian cạn chén. Pháo hiệu đỏ từ đài chỉ

huy đã vọt lên. Trực ban chuyển lệnh cất cánh bảo vệ cầu Rứp-nhít-xa trên
sông Đơ-nhi-ét.

Bốn người chúng tôi cất cánh bay đến khu vực được chỉ định. Phía trên

cầu, tất cả đều yên tĩnh. Chắc là máy bay ném bom địch đã đổi hướng, bay
tới mục tiêu khác. Chúng tôi lượn vòng trên bầu trời, chờ địch. Vẫn không
thấy tăm hơi chúng đâu. Trời đã gần tối, phải trở về.

Nửa đường quay về căn cứ, chợt phát hiện một chiếc Ju-88 bay phía trên.

Mục tiêu khá tốt. Chúng tôi lao tới gần. Phi-ghi-sép nổ súng từ xa, không
kết quả. Tôi bèn quyết định tiến công tên địch từ dưới lên, đánh vào bụng
máy bay địch. Tôi trườn từ dưới lên, lao theo tên địch mỗi lúc một gần. Đã
đến thời cơ...

Ngay lúc đó từ chiếc máy bay ném bom, một chùm lửa phóng về phía

tôi. Một tiếng nổ vang. Một buồng không khí mạnh quật vào mặt và ấn chặt
tôi vào ghế ngồi. Sau giây phút bàng hoàng, tôi kiểm tra lại máy bay.
Miếng kính chắn trước buồng lái đã vỡ tan. Cần phải quay về sân bay.
Đồng chí hộ vệ của tôi nhập vào biên đội Phi-ghí-sép, còn tôi bay về căn
cứ.

Đồng chí thợ máy chờ tôi ở sân bay. Sau khi xem xét kỹ máy móc, anh

lắc đầu nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.